huò zhī
huò zèng
huò ǒu
huò zhǔn
huò chéng
huò yí
huò zhě
huò cè
huò jiě
huò zuì
huò jiù
huò jiù
huò lì
huò xī
huò dé
huò jīng
huò luò
huò zuì
huò dǐ
huò jùn
huò yòu
huò yì
huò chē
huò lì
huò chǐ
huò pǐ
huò qí
huò liǎn
huò lǔ
huò mín
huò jì
huò shòu
huò lín
huò qú
huò shēn
huò zhì
huò yìn
huò suǒ
huò miǎn
huò quán
huò shì
huò yóu
huò yì
huò xīn
huò shēng
huò shèng
huò yì
huò duó
huò mìng
huò gǔ
huò chǒu
huò méi
huò qǔ
gōng jīng
dān jīng
mí jīng
kàng jīng
cuì jīng
sī jīng
qǐng jīng
bāo jīng
máo jīng
lián jīng
wēi jīng
shù jīng
ní jīng
shén jīng
jié jīng
míng jīng
lín jīng
luán jīng
xuán jīng
liǔ jīng
qīng jīng
shàn jīng
ní jīng
máo jīng
sān jīng
wǔ jīng
xiàn jīng
yóu jīng
huī jīng
yáo jīng
yáng jīng
yún jīng
diàn jīng
chǒng jīng
fēng jīng
wáng jīng
zhào jīng
gān jīng
kè jīng
zhān jīng
huí jīng
hòu jīng
zhù jīng
dào jīng
biǎo jīng
pèi jīng
fú jīng
huò jīng
lóng jīng
gàn jīng
fēng jīng
liú jīng
lí jīng
lián jīng
suí jīng
wén jīng
tí jīng
qián jīng
qí jīng
xíng jīng
xīn jīng
guǐ jīng
古代举行射(.好工具)礼时唱获者所持的旌旗。
⒈ 古代举行射礼时唱获者所持的旌旗。参见“获者”。
引《周礼·春官·司常》:“凡射共获旌。岁时共更旌。”
郑玄注:“获旌,获者所持旌。”
获huò(1)(动)捉住;擒住:捕~|俘~。(2)(动)得到;获得:~胜|~奖|~罪|~救。(3)(动)收割:收~。
旌读音:jīng旌jīng(1)(名)古代的一种旗子;旗杆顶上用五色羽毛做装饰。(2)旌表。