jiàng yī
jiàng shā
jiàng fēn
jiàng là
jiàng tiān
jiàng fǔ
jiàng chún
jiàng fú
jiàng lóng
jiàng xuě
jiàng zhàng
jiàng gōu
jiàng hào
jiàng xiāo
jiàng hóu
jiàng yǐn
jiàng xiāo
jiàng qún
jiàng bèi
jiàng fú
jiàng wéi
jiàng fēn
jiàng quē
jiàng qiú
jiàng zǐ
jiàng hé
jiàng lǎo
jiàng xiān
jiàng guàn
jiàng mó
jiàng fū
jiàng chún
jiàng hóng
jiàng jiǎn
jiàng yún
jiàng huī
jiàng cǎi
jiàng náng
jiàng gōng
jiàng hàn
jiàng shù
jiàng yān
jiàng zēng
jiàng fēi
jiàng tái
jiàng qì
jiàng fán
jiàng jiē
jiàng zé
jiàng luó
jiàng yīng
jiàng shēng
jiàng fān
jiàng zōu
jiàng fū
jiàng pà
jiàng fáng
jiàng lǚ
jiàng rén
lóng shā
guǎn shā
kǎo shā
lóng shā
luò shā
tiě shā
hào shā
chūn shā
bái shā
cū shā
zào shā
chuō shā
tuán shā
yān shā
zhī shā
hēi shā
wū shā
huā shā
huàn shā
mián shā
hūn shā
kù shā
chōu shā
bì shā
jiāng shā
yáng shā
làng shā
guī shā
má shā
gōng shā
jīng shā
jiāo shā
báo shā
gé shā
háng shā
qī shā
chán shā
yǎn shā
luò shā
jiàng shā
yuán shā
tóu shā
wěi shā
dōu shā
zhòu shā
chuāng shā
xì shā
qīng shā
duī shā
líng shā
⒈ 红纱。纱,绢之轻细者。
引唐韦应物《萼绿华歌》:“仙容矫矫兮杂瑶珮,轻衣重重兮蒙絳纱。”
明徐渭《忆潘公》诗之二:“帐底画眉犹未了,寺丞亲着絳纱来。”
⒉ 犹绛帐。对师门、讲席之敬称。参见“絳帐”。
引唐刘禹锡《送赵中丞自司金外郎转官参山南令狐仆射幕府》诗:“相府开油幕,门生逐絳纱。”
宋苏轼《仙游潭·马融石室》诗:“未应将军聘,初从季直游。絳纱生不识,苍石尚能留。”
清袁枚《随园诗话》卷十:“豫庭《赠妇翁》云:‘喜我絳纱深有托,半为娇客半门生。’”
绛jiàng(形)赤色;深红:~紫。
纱读音:shā纱shā(1)(名)棉花、麻等纺成的较松的细丝;可以捻成线或织成布:~厂|纺~。(2)(名)用纱织成的经纬线很稀的织品:窗~|~布。(3)(名)像窗纱一样的制品:铁~|塑料~。(4)(名)某些纺织品的类名:乔其~|泡泡~。