jiàng guàn
jiàng qún
jiàng zēng
jiàng yī
jiàng fáng
jiàng fú
jiàng fū
jiàng xuě
jiàng fǔ
jiàng mó
jiàng gōng
jiàng shā
jiàng lǎo
jiàng qiú
jiàng fán
jiàng yīng
jiàng zé
jiàng fēn
jiàng xiāo
jiàng zōu
jiàng chún
jiàng huī
jiàng tái
jiàng là
jiàng fēn
jiàng hóng
jiàng lǚ
jiàng fēi
jiàng rén
jiàng chún
jiàng shēng
jiàng fú
jiàng zhàng
jiàng wéi
jiàng tiān
jiàng bèi
jiàng zǐ
jiàng xiān
jiàng fān
jiàng hào
jiàng qì
jiàng jiē
jiàng yān
jiàng hóu
jiàng pà
jiàng náng
jiàng shù
jiàng cǎi
jiàng gōu
jiàng hàn
jiàng jiǎn
jiàng yún
jiàng lóng
jiàng xiāo
jiàng yǐn
jiàng hé
jiàng quē
jiàng luó
jiàng fū
jiǎng chún
zhū chún
yǎn chún
yú chún
chán chún
yīng chún
fǎn chún
hé chún
dàn chún
hú chún
hóu chún
diào chún
jiàng chún
yīng chún
yā chún
chuī chún
hóng chún
gǔ chún
tán chún
zǎn chún
tián chún
niú chún
lóng chún
xīng chún
zuǐ chún
jù chún
ěr chún
wǎn chún
jiāo chún
jiān chún
wǎn chún
shàng chún
yàn chún
liǎn chún
yáo chún
wěn chún
qīng chún
tuō chún
xiē chún
diǎn chún
huā chún
fèi chún
xià chún
jiāo chún
qián chún
bǔ chún
diǎn chún
dān chún
quē chún
⒈ 亦作“絳脣”。朱唇,红唇。
引汉扬雄《蜀都赋》:“眺朱颜,离絳脣,眇眇之态,吡噉出焉。”
南朝梁江淹《咏美人春游》:“白云凝琼貌,问珠点絳脣。”
唐谷神子《博异志·阴隐客》:“絳唇皓齿,鬒髮如青丝。”
清陈维崧《竹枝·粤东词》:“檳榔酒酿鬱林春, 鬱林儿女多絳唇。”
⒉ 借指红色箫孔。
引《文选·王褒<洞箫赋>》:“鎪鏤离洒,絳脣错杂。”
李善注:“絳脣谓簫孔以朱饰之。”
红唇。