jiàn jú
jiàn suì
jiàn chá
jiàn yuán
jiàn quán
jiàn lín
jiàn míng
jiàn chè
jiàn liàng
jiàn dìng
jiàn hé
jiàn wā
jiàn dá
jiàn jiè
jiàn gǔ
jiàn liàng
jiàn zhī
jiàn yú
jiàn shì
jiàn cái
jiàn xǔ
jiàn luán
jiàn wù
jiàn qiè
jiàn chéng
jiàn cǎi
jiàn zhāo
jiàn zhǐ
jiàn shǎng
jiàn duàn
jiàn xuǎn
jiàn guān
jiàn biàn
jiàn qǔ
jiàn jiè
jiàn wèi
jiàn qǔ
jiàn héng
jiàn rén
jiàn gé
jiàn ào
jiàn tái
jiàn bié
jiàn mèi
jiàn shí
jiàn bá
jiàn hú
jiàn dào
jiàn zhōng
jiàn wēi
jiàn lüè
jiàn chè
jiàn tuán
zhǐ cái
dú cái
wǔ cái
jiǎn cái
jiǎn cái
kān cái
yī cái
hóng cái
yùn cái
huà cái
tǐ cái
zì cái
jiǎn cái
mì cái
qīng cái
hóng cái
shén cái
shǐ cái
tuán cái
jù cái
qǔ cái
mò cái
biǎn cái
zhì cái
biàn cái
shéng cái
píng cái
zhuó cái
zǒng cái
chōng cái
fēng cái
sī cái
jī cái
tōng cái
zhòng cái
shí cái
tǐ cái
xīn cái
wēi cái
pǐn cái
pōu cái
yīng cái
lì cái
zǔn cái
bié cái
ruì cái
diǎn cái
róng cái
biàn cái
shàng cái
shēng cái
zhěng cái
xīn cái
zhǔn cái
zhēn cái
fēng cái
zhǔ cái
jūn cái
lùn cái
chǔ cái
xùn cái
xiàn cái
héng cái
jiàn cái
juān cái
shèng cái
shēn cái
jīn cái
⒈ 亦作“鉴裁”。
⒉ 审察识别人、物优劣的才能。
引南朝梁锺嵘《诗品》卷中:“然託諭清远,良有鑑裁,亦未失高流矣。”
唐刘知几《史通·浮词》:“斯皆鉴裁非远,智识不周。”
宋何薳《春渚纪闻·漆烟对胶》:“令嘏庄敏公之子,所蓄古墨至多,而有鉴裁。”
⒊ 指审察识别人、物的优劣。
引唐韩愈《雪后寄崔二十六丞公》诗:“称多量少鉴裁密,岂念幽桂遗榛菅。”
宋欧阳修《礼部贡院阅进士就试》诗:“自慙衰病心神耗,赖有羣公鉴裁精。”
清赵翼《酬啬生郡博见赠韵》:“先生鉴裁擅隻眼,苦心肯为披沙拣。”
鉴jiàn(1)(名)镜子(古代用铜制成)。(2)(动)照:水清可~。(3)(动)仔细看;审察:~别|~定。(4)(名)可以作为警戒或引为教训的事:引以为~|前车之覆;后车之~。(5)(动)旧式书信套语;用在开头的称呼之后;表示请人看信:惠~|台~|钧~。
裁读音:cái裁cái(1)基本义:(动)用刀、剪等割或铰。(2)(量)整张纸分成的相等的若干分;印刷上纸的若干分之一。(3)(动)除掉;削减。(4)(动)安排取舍。(5)(动)衡量;判断。(6)(名)格式;体制。(7)(动)刎颈。(8)(动)控制;抑止。