jiàn chéng
jiàn zhī
jiàn chá
jiàn tuán
jiàn zhāo
jiàn bá
jiàn hú
jiàn bié
jiàn gǔ
jiàn xǔ
jiàn míng
jiàn wēi
jiàn wèi
jiàn lüè
jiàn chè
jiàn ào
jiàn shì
jiàn qǔ
jiàn quán
jiàn zhǐ
jiàn biàn
jiàn liàng
jiàn héng
jiàn duàn
jiàn wù
jiàn dá
jiàn zhōng
jiàn qǔ
jiàn qiè
jiàn tái
jiàn shǎng
jiàn liàng
jiàn rén
jiàn luán
jiàn jiè
jiàn shí
jiàn jiè
jiàn yuán
jiàn yú
jiàn wā
jiàn cǎi
jiàn jú
jiàn guān
jiàn hé
jiàn gé
jiàn cái
jiàn mèi
jiàn dào
jiàn dìng
jiàn xuǎn
jiàn lín
jiàn chè
jiàn suì
xiáng xǔ
ruò xǔ
hé xǔ
sì xǔ
guǎn xǔ
zàn xǔ
yě xǔ
jiǎng xǔ
néng xǔ
mò xǔ
duō xǔ
gǎn xǔ
qí xǔ
yù xǔ
shāo xǔ
yé hǔ
zhǐ xǔ
yīng xǔ
piàn xǔ
bāo xǔ
jīn xǔ
tè xǔ
qì xǔ
jiàn xǔ
jǐ xǔ
chēng xǔ
tīng xǔ
jiù xǔ
bù xǔ
jiā xǔ
ěr xǔ
cháo xǔ
liàng xǔ
shǎo xǔ
liǎng xǔ
rán xǔ
zì xǔ
róng xǔ
quán xǔ
jiǔ xǔ
dǎo xǔ
jiàn xǔ
yì xǔ
zěn xǔ
xiē xǔ
cái xǔ
rú xǔ
yī xǔ
nì xǔ
nuò xǔ
shēn xǔ
è xǔ
zhū xǔ
cì xǔ
cóng xǔ
níng xǔ
qī xǔ
lǐ xǔ
chóu xǔ
xīn xǔ
chì xǔ
yǔn xǔ
lái xǔ
kě xǔ
yōu xǔ
kuā xǔ
fēn xǔ
xíng xǔ
sūn xǔ
yuán xǔ
zhǔn xǔ
fù xǔ
huò xǔ
suì xǔ
tuī xǔ
yē xǔ
⒈ 亦作“鉴许”。鉴察并认可。
引南朝宋鲍照《重与世子启》:“今者之请,必愿鉴许。”
清江藩《汉学师承记·王兰泉》:“藩从先生游,垂三十年,论学谈艺,多蒙鉴许。”
清吴敏树《与杨性农书》:“不谓过蒙鉴许,以为粗知文事,重复增寄巨稾。”
鉴jiàn(1)(名)镜子(古代用铜制成)。(2)(动)照:水清可~。(3)(动)仔细看;审察:~别|~定。(4)(名)可以作为警戒或引为教训的事:引以为~|前车之覆;后车之~。(5)(动)旧式书信套语;用在开头的称呼之后;表示请人看信:惠~|台~|钧~。
许读音:xǔ[ xǔ ]1. 应允,认可:许可。允许。特许。
2. 承认其优点:赞许。嘉许。
3. 预先答应给与:许诺。
4. 女方接受男方求亲:许配。许嫁。以身相许。
5. 或者,可能:也许。或许。
6. 处,地方:何许人。
7. 表示约略估计的词:几许。少许。
8. 这样:如许。
9. 中国周代诸侯国名,在今河南省许昌市东。
10. 姓。