mù bō
shēng bō
zǎi bō
dǔ bō
yáo bō
xīn bō
juān bō
qīng bō
liǎn bō
chéng bō
shì bō
chán bō
huí bō
hòu bō
me bō
jiāng bō
yuè bō
jīng bō
jīng bō
héng bō
cháo bō
jì bō
áo bō
guāng bō
duǎn bō
běn bō
gē bō
qíng bō
yú bō
tiào bō
téng bō
lóng bō
jiāo bō
tián bō
jùn bō
wú bō
hái bō
qīng bō
jī bō
chǔ bō
yàn bō
jiāo bō
sù bō
wāng bō
líng bō
lù bō
yǎn bō
bàn bō
chūn bō
yín bō
xiū bō
yù bō
piě bō
zhōng bō
jī bō
yān bō
líng bō
sī bō
ōu bō
jīng bō
cāng bō
xīng bō
yún bō
xuán bō
jié bō
lèi bō
líng bō
màn bō
yú bō
lǜ bō
diàn bō
lù bō
dì bō
lún bō
míng bō
bèn bō
yǎn bō
zhōu bō
qián bō
huí bō
qīng bō
dà bō
zhèn bō
huán bō
tuí bō
dōng bō
lín bō
diān bō
bēn bō
shuǐ bō
cháng bō
yíng bō
ēn bō
zhū bō
suí bō
céng bō
lǜ bō
hǎi bō
dōu bō
bái bō
chí bō
dǎ bō
yī bō
tōng bō
lián bō
chōng bō
liáng bō
lián bō
liú bō
jīn bō
yán bō
xiāng bō
liàn bō
làng bō
hóng bō
tián bō
yě bō
nì bō
jīng bō
yáng bō
gé bō
huáng bō
yán bō
juàn bō
tāo bō
yáng bō
huáng bō
jìng bō
zēng bō
qiū bō
hào bō
píng bō
zhàn bō
cù bō
fēng bō
chēn bō
cí bō
bēng bō
yīn bō
tuān bō
jué bō
chǐ bō
qióng bō
qǐ bō
kuáng bō
yí bō
yíng bō
fèi bō
hēi bō
áo bō
kū bō
wēi bō
zài bō
zhǎng bō
lián bō
bì bō
gǔ bō
gān bō
bāo bō
mǐ bō
hóng bō
sù bō
jiǎn bō
líng bō
jī bō
yù bō
fú bō
wán bō
lán bō
dǎo bō
⒈ 碧波。
引南朝梁刘勰《文心雕龙·知音》:“閲乔岳以形培塿,酌沧波以喻畎澮。”
唐李白《古风》之十二:“昭昭严子陵,垂钓沧波间。”
明秦夔《同金广信宗器游番湖》诗:“汀州远近迷云树,东去沧波急如注。”
赵朴初《水仙子》词:“问归船载着情多重?托沧波消息通。”
沧cāng(形)(水)青绿色。
波读音:bō波bō(1)(名)波浪;江湖海洋上起伏不平的水面:~纹。(2)(名)振动在物体中的传播叫做波;如水波、声波等。也叫波动。(3)(名)比喻事情的意外变化:风~|一~未平;一~又起。(4)(动)〈方〉跑。