cǎo wā
cǎo xí
cǎo shū
cǎo zhǐ
cǎo yāo
cǎo mǎng
cǎo jù
cǎo dǐ
cǎo tú
cǎo xiě
cǎo yī
cǎo yīn
cǎo yì
cǎo yú
cǎo bá
cǎo wū
cǎo sǎ
cǎo huì
cǎo huò
cǎo jià
cǎo lǜ
cǎo cóng
cǎo yú
cǎo cǎo
cǎo àn
cǎo miáo
cǎo tà
cǎo shì
cǎo tǐ
cǎo gǎo
cǎo lì
cǎo huāng
cǎo fù
cǎo chǎng
cǎo zhì
cǎo diàn
cǎo mù
cǎo bǐ
cǎo shū
cǎo yào
cǎo shū
cǎo jiè
cǎo cù
cǎo kē
cǎo lǜ
cǎo lǜ
cǎo liào
cǎo lái
cǎo tiē
cǎo jiá
cǎo chóng
cǎo gāi
cǎo guǒ
cǎo juē
cǎo lǘ
cǎo rù
cǎo zhuó
cǎo shí
cǎo bǎn
cǎo shū
cǎo kòu
cǎo zéi
cǎo jiè
cǎo mìng
cǎo chā
cǎo niáng
cǎo lì
cǎo qiè
cǎo chuàng
cǎo pí
cǎo luó
cǎo kē
cǎo yào
cǎo biǎo
cǎo tái
cǎo xié
cǎo wǎn
cǎo lú
cǎo zǐ
cǎo jī
cǎo cè
cǎo fáng
cǎo bù
cǎo lüè
cǎo mào
cǎo chuàng
cǎo xí
cǎo shì
cǎo qiān
cǎo mín
cǎo cì
cǎo xuán
cǎo rù
cǎo biān
cǎo chá
cǎo méi
cǎo gū
cǎo mí
cǎo máo
cǎo jū
cǎo tàn
cǎo huī
cǎo mǎ
cǎo rén
cǎo lù
cǎo fá
cǎo shéng
cǎo nǐ
cǎo dòu
cǎo shè
cǎo niè
cǎo yuē
cǎo mián
cǎo xián
cǎo jiàn
cǎo zhǐ
cǎo píng
cǎo liáo
cǎo yīn
cǎo jiān
cǎo duò
cǎo shèng
cǎo tú
cǎo běn
cǎo bāo
cǎo cù
cǎo máo
cǎo shān
cǎo qǐn
cǎo mí
cǎo zhì
cǎo suǒ
cǎo chuán
cǎo dì
cǎo jiān
cǎo mèi
cǎo mǎ
cǎo yuán
cǎo shuài
cǎo xíng
cǎo zhuàn
cǎo tǔ
cǎo diàn
cǎo zhá
cǎo jí
cǎo zòu
cǎo qī
cǎo biàn
cǎo tóu
cǎo gǎo
cǎo jiù
cǎo rǎo
cǎo yǎn
cǎo hè
cǎo táng
cǎo zhū
cǎo zuò
cǎo zhào
cǎo zhōng
cǎo zì
cǎo xián
cǎo biàn
cǎo gōng
cǎo tián
cǎo jū
cǎo yīng
cǎo tì
cǎo huì
cǎo má
cǎo ān
cǎo gěng
cǎo fǎ
cǎo gǎo
cǎo péng
cǎo qūn
cǎo diàn
cǎo biāo
cǎo yě
cǎo fú
cǎo zé
jù qiè
rǎng qiè
gǒu qiè
kòu qiè
chēn qiè
jiàn qiè
tiǎn qiè
tāo qiè
qīn qiè
chāo qiè
qiào qiè
xiǎo qiè
zhān qiè
liè qiè
shī qiè
tiāo qiè
liǔ qiè
dāo qiè
kuī qiè
yǐn qiè
guī qiè
pì qiè
shī qiè
jié qiè
tōu qiè
jué qiè
cuàn qiè
xíng qiè
suì qiè
jiǎ qiè
tān qiè
chāo qiè
jié qiè
jiǎn qiè
gàn qiè
biāo qiè
shǔ qiè
dào qiè
guǐ qiè
piāo qiè
zéi qiè
mó qiè
cuàn qiè
jiǎo qiè
sī qiè
cǎo qiè
pá qiè
chuǎng qiè
jiǎo qiè
guàn qiè
jī qiè
⒈ 掠夺;盗窃。
引《书·微子》:“殷罔不小大,好草窃姦宄。”
孔传:“草野窃盗又为姦宄於内外。”
《三国志·魏志·袁绍传》“出长子谭为青州” 裴松之注引晋司马彪《九州春秋》:“﹝袁谭﹞肆志奢淫……使妇弟领兵在内,至令草窃,市井而外,虏掠田野。”
《旧唐书·西戎传·吐谷浑》:“莫顾藩臣之礼,曾无事上之节,草窃疆埸,虐割兆庶,积恶既稔,天亡有徵。”
清蒲松龄《聊斋志异·乔女》:“孟故无戚党,死后,村中无赖悉凭陵之,家具携取一空,方谋瓜分其田产。家人亦各草窃以去,惟一嫗抱儿哭帷中。”
⒉ 草寇。
引《梁书·昭明太子统传》:“且草窃多伺候民间虚实,若善人从役,则抄盗弥增。”
《资治通鉴·唐高宗永淳元年》:“上虑道路多草窃,命监察御史魏元忠检校车驾前后。”
清陈睿思《观丁将军故剑》诗:“生云昔时有草窃,啸聚海岛如云屯。”
⒊ 犹窃据。
引金王若虚《<新唐书>辨上》:“铣虽草窃一时,而颠沛之际,其言可爱如此,可以为万世法。”
草野窃盗。
草cǎo(1)(名)高等植物中栽培植物以外的草本植物的统称:野~|青~。(2)(名)指用作燃料、饲料等的稻、麦之类的茎和叶:稻~|干~。(3)(名)〈口〉雌性的(多指家畜或家禽):~驴|~鸡。(4)(形)草率;不细致:潦~|字写得很~。(5)(名)文字书写形式的名称。ɑ)汉字形体的一种:~书。b)拼音字母的手写体:~书。b)拼音字母的手写体(6)(名)草稿:起~|~案。(7)(动)〈书〉起草:~拟。
窃读音:qiè窃qiè(1)(动)偷:行~|~案。(2)(副)偷偷地:~笑|~听。(3)(代)〈书〉谦指自己(意见):~以为不可。