cǎo yīn
cǎo gěng
cǎo mìng
cǎo zhào
cǎo zé
cǎo mèi
cǎo chǎng
cǎo jiù
cǎo tǔ
cǎo gū
cǎo yào
cǎo qiān
cǎo dǐ
cǎo má
cǎo máo
cǎo huī
cǎo kē
cǎo tián
cǎo tà
cǎo rǎo
cǎo jí
cǎo yě
cǎo mí
cǎo mián
cǎo xíng
cǎo jiá
cǎo diàn
cǎo xuán
cǎo lù
cǎo chá
cǎo mí
cǎo tì
cǎo táng
cǎo xí
cǎo yīng
cǎo qūn
cǎo zhōng
cǎo shuài
cǎo àn
cǎo dòu
cǎo biǎo
cǎo chā
cǎo lǜ
cǎo zì
cǎo shè
cǎo yuán
cǎo zhì
cǎo rù
cǎo chuàng
cǎo xí
cǎo bù
cǎo shū
cǎo yī
cǎo mǎ
cǎo xiě
cǎo huì
cǎo yuē
cǎo hè
cǎo rén
cǎo mù
cǎo shì
cǎo zhǐ
cǎo diàn
cǎo wā
cǎo duò
cǎo yǎn
cǎo juē
cǎo chóng
cǎo liào
cǎo zǐ
cǎo tǐ
cǎo péng
cǎo shì
cǎo jiàn
cǎo ān
cǎo gǎo
cǎo lǜ
cǎo píng
cǎo tú
cǎo fǎ
cǎo tóu
cǎo lì
cǎo pí
cǎo biān
cǎo cì
cǎo cǎo
cǎo zhǐ
cǎo qǐn
cǎo niáng
cǎo mào
cǎo shū
cǎo jiān
cǎo shèng
cǎo shéng
cǎo yì
cǎo fá
cǎo huì
cǎo shū
cǎo wǎn
cǎo liáo
cǎo shū
cǎo jiè
cǎo fù
cǎo tái
cǎo suǒ
cǎo mín
cǎo zhū
cǎo kòu
cǎo tàn
cǎo qiè
cǎo lú
cǎo fáng
cǎo tú
cǎo cù
cǎo shān
cǎo qī
cǎo dì
cǎo niè
cǎo běn
cǎo zòu
cǎo kē
cǎo máo
cǎo jiān
cǎo zhì
cǎo yīn
cǎo bāo
cǎo yào
cǎo yāo
cǎo luó
cǎo yú
cǎo miáo
cǎo cè
cǎo gǎo
cǎo jià
cǎo cù
cǎo xié
cǎo rù
cǎo zéi
cǎo guǒ
cǎo xián
cǎo lǘ
cǎo mǎ
cǎo diàn
cǎo cóng
cǎo xián
cǎo chuán
cǎo wū
cǎo huò
cǎo fú
cǎo biàn
cǎo bá
cǎo huāng
cǎo biāo
cǎo nǐ
cǎo tiē
cǎo jù
cǎo gōng
cǎo gāi
cǎo lì
cǎo biàn
cǎo mǎng
cǎo lüè
cǎo jū
cǎo bǎn
cǎo gǎo
cǎo bǐ
cǎo méi
cǎo yú
cǎo jū
cǎo shí
cǎo jī
cǎo zhuó
cǎo zhuàn
cǎo zhá
cǎo jiè
cǎo lǜ
cǎo lái
cǎo zuò
cǎo sǎ
cǎo chuàng
dòu mǎng
hào mǎng
ā mǎng
xīn mǎng
yě mǎng
dǎng mǎng
cài mǎng
tǎng mǎng
yù mǎng
cháng mǎng
guàn mǎng
sù mǎng
wén mǎng
xū mǎng
shǔ mǎng
shì mǎng
cǎo mǎng
shuāi mǎng
yāng mǎng
cū mǎng
lǔ mǎng
cū mǎng
jīng mǎng
xióng mǎng
lǔ mǎng
yǎng mǎng
zào mǎng
làng mǎng
tǎng mǎng
fú mǎng
gěng mǎng
shí mǎng
shā mǎng
kuàng mǎng
zhēn mǎng
wěn mǎng
píng mǎng
hāo mǎng
shēn mǎng
miǎo mǎng
zhēn mǎng
gāo mǎng
yān mǎng
zhuāng mǎng
qiú mǎng
huì mǎng
lín mǎng
hú mǎng
cóng mǎng
cāng mǎng
miǎo mǎng
草莽cǎomǎng
(1) 丛生的杂草
例零落同草莽。——晋·陶渊明《归园田居》英a thick growth of grass(2) 偏僻的乡间;落后愚昧之地
例乃令重黎举夔于草莽之中而进之。——《吕氏春秋·慎行论》例身居草莽英wildness;uncultivated land⒈ 草丛。亦指草木丛生的荒原。
引《左传·昭公十二年》:“昔我先王熊绎辟在荆山,篳路蓝缕以处草莽。”
宋张端义《贵耳集》卷上:“燕、赵、青、齐之野皆成草莽。”
清唐甄《潜书·恤孤》:“婴儿之委於草莽者,不知其数矣。”
曹禺《原野》第三幕:“隐约看出眼前昏雾里是多少年前磨场的废墟,小圆场生满半人高的白蒿,笨重的盘磨衰颓地睡在草莽上。”
⒉ 草野;民间。与“朝廷”、“廊庙”相对。
引《孟子·万章下》:“孟子曰:‘在国曰市井之臣,在野曰草莽之臣,皆谓庶人。’”
赵岐注:“民会於市,故曰市井之臣;在野居之曰草莽之臣。”
宋欧阳修《新春有感寄常夷甫》诗:“岂若常夫子,一瓢安陋巷。身虽草莽间,名在朝廷上。”
明方孝孺《后乐斋记》:“伊尹在草莽而思致其君於唐虞,非为夸大之论也,道当尔也。”
范文澜蔡美彪等《中国通史》第三编第一章第四节:“不过,我所部将帅,都是出身草莽,我一离开,他们就会互相吞并,大业更无望了。”
⒊ 比喻平庸,轻贱。常用作谦辞。
引《红楼梦》第三三回:“那琪官现是忠顺王爷驾前承奉的人,你是何等草莽,无故引逗他出来,如今祸及於我!”
⒋ 指平庸、轻贱的人。
引明宋濂《故资善大夫方公神道碑铭》:“臣一介草莽,亦安敢自絶於天地?”
田野、草野。
如:「草莽流寇」。
草cǎo(1)(名)高等植物中栽培植物以外的草本植物的统称:野~|青~。(2)(名)指用作燃料、饲料等的稻、麦之类的茎和叶:稻~|干~。(3)(名)〈口〉雌性的(多指家畜或家禽):~驴|~鸡。(4)(形)草率;不细致:潦~|字写得很~。(5)(名)文字书写形式的名称。ɑ)汉字形体的一种:~书。b)拼音字母的手写体:~书。b)拼音字母的手写体(6)(名)草稿:起~|~案。(7)(动)〈书〉起草:~拟。
莽读音:mǎng莽mǎng(1)(名)密生的草:丛~|草~。(2)(形)〈书〉大。(3)(Mǎng)姓。莽mǎng(形)鲁莽:~撞。