tù mo
tǔ bái
tǔ yào
tǔ tán
tǔ xuàn
tǔ cí
tǔ lou
tǔ chéng
tǔ kuǎn
tǔ wò
tǔ xī
tǔ hóng
tǔ pū
tǔ cáo
tǔ gòng
tǔ yàn
tǔ yào
tǔ yàn
tǔ suì
tǔ shé
tǔ yú
tǔ qì
tǔ qí
tǔ shù
tǔ yào
tǔ lěi
tǔ tú
tǔ yīn
tǔ jué
tǔ xī
tǔ xù
tǔ hú
tǔ fǎ
tǔ lù
tǔ lū
tǔ yàn
tǔ kǒu
tǔ fèng
tǔ gāng
tǔ zhàn
tǔ hún
tǔ huǒ
tǔ huí
tǔ yīn
tù xiè
tǔ fàng
tǔ nà
tǔ lì
tǔ fā
tǔ tán
tǔ lǜ
tǔ huā
tǔ xià
tǔ bū
tǔ zhū
tǔ gēn
tǔ hú
tǔ shí
tǔ cí
tǔ fān
tǔ huī
tǔ bǔ
tǔ rú
tǔ zhuō
tǔ yá
tǔ xī
tǔ qì
tǔ pā
tǔ sī
tǔ kuǎn
tǔ yán
tǔ xī
tǔ shǔ
tǔ tūn
tǔ nì
tǔ bō
tǔ yǎo
tǔ mà
dài gāng
cái gāng
jīn gāng
róu gāng
fāng gāng
guò gāng
tǔ gāng
juàn gāng
zhí gāng
xióng gāng
jīng gāng
qì gāng
hóu gāng
zhēn gāng
zhí gāng
qīng gāng
qián gāng
yì gāng
dà gāng
yáng gāng
yú gāng
hěn gāng
zhēn gāng
cái gāng
chóng gāng
wú gāng
xīng gāng
nèi gāng
jiān gāng
dòu gāng
gān gāng
zūn gāng
zào gāng
hěn gāng
kuí gāng
chéng gāng
chún gāng
⒈ 比喻畏惧强暴。参见“吐刚茹柔”。
引汉王符《潜夫论·潜叹》:“夫贤者之为人臣……不堕公以听私,不挠法以吐刚。”
宋王禹偁《送王旦序》:“昔我郑邦,厥守不良,厥佐吐刚。吾相疾之,吾君窜之,我民用康。”
1. 使东西从口里出来:吐痰。吞吐。吐刚茹柔(吐出硬的,吃下软的;喻欺软怕硬)。
2. 放出,露出:高粱吐穗。吐故纳新。
3. 说出:吐话。一吐为快。
刚读音:gāng刚gāng(1)(形)硬;坚强(跟‘柔’相对):~强|~直|他的性情太~。(2)(形)(Gānɡ)姓。(3)(副)恰好:不大不小;~合适。(4)(副)表示勉强达到某种程度;仅仅:清早出发的时候天还很黑;~能看出前面同志的背包。(5)(副)表示行动或情况发生在不久以前:他~从省里回来。|那时弟弟~学会走路。(6)(副)用在复句里;后面用“就”字呼应;表示两件事紧接:~过立春;天气就异乎寻常地热。