zūn guì
zūn jīng
zūn chóng
zūn zhì
zūn fǔ
zūn yán
zūn jì
zūn róng
zūn chǐ
zūn zhǎng
zūn jìng
zūn xuān
zūn gēng
zūn chēng
zūn róng
zūn míng
zūn wáng
zūn rǎng
zūn guān
zūn léi
zūn ràng
zūn jūn
zūn hòu
zūn shì
zūn jiǔ
zūn ài
zūn shàng
zūn tán
zūn wēi
zūn dà
zūn xìng
zūn gōng
zūn yuǎn
zūn gāo
zūn zhě
zūn yōu
zūn kǔn
zūn lǐ
zūn shǔ
zūn shèng
zūn cì
zūn shàng
zūn lǚ
zūn hòu
zūn zhāng
zūn jué
zūn táng
zūn míng
zūn shī
zūn lín
zūn mìng
zūn ān
zūn huá
zūn qián
zūn jiǎng
zūn hòu
zūn fèng
zūn shí
zūn rén
zūn yán
zūn xián
zūn rèn
zūn nián
zūn shèng
zūn bēi
zūn lèi
zūn bì
zūn jiè
zūn chǒng
zūn kè
zūn gāng
zūn jià
zūn zhòng
zūn sǎo
zūn zǔ
zūn quán
zūn jié
zūn fǔ
zūn lǎo
zūn jià
zūn wèi
zūn fū
zūn fú
zūn xiǎn
zūn tái
kuí gāng
zhí gāng
juàn gāng
qīng gāng
xióng gāng
hěn gāng
gān gāng
chéng gāng
yáng gāng
xīng gāng
dài gāng
cái gāng
zhēn gāng
hěn gāng
qì gāng
yú gāng
tǔ gāng
fāng gāng
chún gāng
yì gāng
zūn gāng
chóng gāng
jīn gāng
dà gāng
dòu gāng
cái gāng
jiān gāng
jīng gāng
zào gāng
guò gāng
róu gāng
nèi gāng
qián gāng
zhēn gāng
wú gāng
zhí gāng
hóu gāng
⒈ 尊大而刚强。
引《易·乾》“天德不可为首” 唐孔颖达疏:“天德刚健,当以柔和接待於下,不可更怀尊刚为物之首。”
尊zūn(1)(名)地位或辈份高:~卑|~亲|~长。(2)(形)敬重:~敬|~师爱生。(3)(名)敬辞;旧时称跟对方有关的人或事物:~府|~驾|~夫人|~姓大名。(4)量词:ɑ)用于神佛塑像:一~佛像。b)用于炮:十~大炮。尊zūn同‘樽’。
刚读音:gāng刚gāng(1)(形)硬;坚强(跟‘柔’相对):~强|~直|他的性情太~。(2)(形)(Gānɡ)姓。(3)(副)恰好:不大不小;~合适。(4)(副)表示勉强达到某种程度;仅仅:清早出发的时候天还很黑;~能看出前面同志的背包。(5)(副)表示行动或情况发生在不久以前:他~从省里回来。|那时弟弟~学会走路。(6)(副)用在复句里;后面用“就”字呼应;表示两件事紧接:~过立春;天气就异乎寻常地热。