hú liáng
méi liáng
háo liáng
rào liáng
pāo liáng
gǔ liáng
sān liáng
jú liáng
hòu liáng
fǎn liáng
jù liáng
jīn liáng
dòng liáng
shān liáng
gǒu liáng
juàn liáng
cháo liáng
jiāng liáng
gē liáng
dōu liáng
fén liáng
tóng liáng
què liáng
dī liáng
kāng liáng
wén liáng
tiào liáng
qiáo liáng
fēi liáng
chē liáng
chéng liáng
zé liáng
guà liáng
lù liáng
guò liáng
huí liáng
hù liáng
xìng liáng
zhū liáng
shā liáng
jīn liáng
qiú liáng
huà liáng
wēi liáng
tí liáng
hú liáng
xuán liáng
guān liáng
jiǔ liáng
běi liáng
háo liáng
yán liáng
tī liáng
wú liáng
kāng liáng
xióng liáng
diàn liáng
huā liáng
fú liáng
qiáng liáng
dú liáng
héng liáng
xiǎo liáng
lǚ liáng
yún liáng
diāo liáng
gāo liáng
gé liáng
chuān liáng
dà liáng
fā liáng
rào liáng
yú liáng
jǐ liáng
dòng liáng
nán liáng
xiāo liáng
gàng liáng
zòng liáng
dǐng liáng
tiān liáng
xiàn liáng
hóng liáng
jiāng liáng
pō liáng
xì liáng
liǎng liáng
qí liáng
fèng liáng
jù liáng
fēi liáng
wáng liáng
suǒ liáng
èr liáng
jiāng liáng
wú liáng
qí liáng
zhù liáng
xiū liáng
héng liáng
jià liáng
tóng liáng
rào liáng
qín liáng
bí liáng
hé liáng
zuò liáng
tuó liáng
mù liáng
yuán liáng
xū liáng
qú liáng
chāi liáng
bēi liáng
yù liáng
tí liáng
héng liáng
biàn liáng
dài liáng
xiū liáng
dǐ liáng
piāo liáng
méi liáng
dié liáng
qiū liáng
qiáo liáng
qǔ liáng
bǎi liáng
dāng liáng
shàng liáng
⒈ 后遂以“绕梁”形容歌声高亢回旋,久久不息。
引《列子·汤问》:“昔韩娥东之齐,匱粮,过雍门,鬻歌假食。既去,而餘音绕梁欐,三日不絶。”
晋陆机《演连珠》之十:“绕梁之音,实縈絃所思。”
南朝梁沉约《咏筝》:“徒闻音绕梁,寧知颜如玉。”
明梅鼎祚《玉合记·怀春》:“绕梁雅足清歌,长袖由来善舞。”
清蒲松龄《聊斋志异·丐仙》:“餘音嫋嫋,不啻绕梁。”
⒉ 古琴名。
引晋傅玄《琴赋》序:“齐桓公有鸣琴曰号钟, 楚庄有鸣琴曰绕梁。”
宋虞汝明《古琴疏》:“华元献楚庄王以绕梁之琴,鼓之,其声嫋嫋,绕于梁间,循环不已。”
⒊ 古乐器名。形似箜篌,今已失传。 《通典·乐四》:“宋孝武大明中, 吴兴沉怀远被徙广州,造绕梁。其器与箜篌相似。参阅《宋书·乐志一》。
引怀远亡,其器亦絶。”
形容歌声美妙。
绕rào(1)(动)基本义:缠绕:缠绕(2)(动)围着转动:运动员~场一周。(3)(动)不从正面通过;从侧面或后面迂回过去:此处修路;车辆~行。(4)(动)(问题、事情)纠缠:一些问题~在他脑子里|我一时~住了;帐目没算对。
梁读音:liáng梁liáng(1)(名)水平方向的长条形承重构件。木结构屋架中专指顺着前后方向架在柱子上的长条。(2)(名)通常也指檩:正~|二~|无~殿。(3)(名)桥:桥~|津~。(4)(名)物体中间隆起成长条的部分:鼻~|山~。梁liáng(1)(名)战国时魏国迁都大梁(今河南开封)后;改称梁。(2)(名)南朝之一;公元502…557;萧衍所建。参看〔南北朝〕。(3)(名)后梁。(4)(名)(Liánɡ)姓。