xiāo liáng
wáng liáng
chāi liáng
bēi liáng
tóng liáng
yún liáng
hú liáng
hóng liáng
wú liáng
dōu liáng
pāo liáng
kāng liáng
fǎn liáng
juàn liáng
piāo liáng
fēi liáng
gé liáng
bǎi liáng
jù liáng
èr liáng
tiào liáng
nán liáng
qiáo liáng
huí liáng
suǒ liáng
zhù liáng
běi liáng
fēi liáng
gē liáng
dī liáng
lǚ liáng
wēi liáng
hòu liáng
diàn liáng
fā liáng
háo liáng
zòng liáng
tí liáng
jiāng liáng
dié liáng
dài liáng
qiáo liáng
hé liáng
dú liáng
qiáng liáng
wén liáng
qǔ liáng
xiū liáng
jù liáng
gǔ liáng
rào liáng
jiǔ liáng
héng liáng
dòng liáng
tiān liáng
yán liáng
huā liáng
xìng liáng
guò liáng
zhū liáng
xì liáng
tī liáng
chuān liáng
mù liáng
tóng liáng
què liáng
xiū liáng
qí liáng
qú liáng
jǐ liáng
zé liáng
méi liáng
dǐ liáng
lù liáng
tuó liáng
yuán liáng
dòng liáng
shā liáng
gǒu liáng
méi liáng
yú liáng
héng liáng
kāng liáng
shàng liáng
xióng liáng
bí liáng
diāo liáng
guà liáng
fèng liáng
huà liáng
tí liáng
jīn liáng
sān liáng
gàng liáng
xiǎo liáng
guān liáng
cháo liáng
jiāng liáng
shān liáng
dǐng liáng
jià liáng
xū liáng
fén liáng
rào liáng
háo liáng
xuán liáng
jiāng liáng
héng liáng
dāng liáng
jú liáng
chē liáng
dà liáng
rào liáng
biàn liáng
hú liáng
chéng liáng
qín liáng
yù liáng
jīn liáng
xiàn liáng
wú liáng
qiū liáng
zuò liáng
gāo liáng
pō liáng
liǎng liáng
hù liáng
fú liáng
qí liáng
qiú liáng
⒈ 见“遶梁”。亦作“遶樑”。
引典出《列子·汤问》:“昔韩娥东之齐,匱粮,过雍门,鬻歌假食,既去而餘音绕梁欐,三日不絶,左右以其人弗去。”
晋张华《博物志》卷三引作“遶梁”。后以“遶梁”谓歌声优美,令人长久难忘。 南朝宋鲍照《夜听妓》诗之一:“丝管感暮情,哀音遶梁作。”
《敦煌变文集·秋吟一本》:“吟聒地之清音,讽遶樑之雅韵。”
《京本通俗小说·菩萨蛮》:“﹝新荷姐﹞举止轻盈,手拏象板,立於筵前唱起遶梁之声。”
《金瓶梅词话》第三一回:“两个乐工又唱一套新词,歌喉宛转,真有遶梁之声。”
同“绕”。
梁读音:liáng梁liáng(1)(名)水平方向的长条形承重构件。木结构屋架中专指顺着前后方向架在柱子上的长条。(2)(名)通常也指檩:正~|二~|无~殿。(3)(名)桥:桥~|津~。(4)(名)物体中间隆起成长条的部分:鼻~|山~。梁liáng(1)(名)战国时魏国迁都大梁(今河南开封)后;改称梁。(2)(名)南朝之一;公元502…557;萧衍所建。参看〔南北朝〕。(3)(名)后梁。(4)(名)(Liánɡ)姓。