jiāng fù
jiāng zào
jiāng mù
jiāng lěng
jiāng shī
jiāng shí
jiāng juě
jiāng chí
jiāng pò
jiāng bā
jiāng yè
jiāng wò
jiāng bǎn
jiāng yìng
jiāng pū
jiāng zì
jiāng lì
jiāng sǐ
jiāng bó
jiāng yǎn
jiāng dāi
jiāng jìn
jiāng zhuì
jiāng zhì
jiāng fú
jiāng huà
jiāng zhí
jiāng jú
jiāng liáng
jiāng jù
jiāng luò
jiāng gǎo
jiāng bì
jiāng cán
zuò liáng
dāng liáng
pō liáng
chē liáng
wú liáng
jiǔ liáng
chuān liáng
xiàn liáng
fǎn liáng
héng liáng
tóng liáng
xiāo liáng
chāi liáng
hù liáng
què liáng
shān liáng
suǒ liáng
gǔ liáng
tī liáng
dǐng liáng
xiū liáng
yún liáng
héng liáng
yú liáng
zòng liáng
xū liáng
dòng liáng
bǎi liáng
qín liáng
cháo liáng
zhū liáng
huí liáng
shàng liáng
guò liáng
qí liáng
jú liáng
zhù liáng
tuó liáng
hú liáng
dòng liáng
fén liáng
èr liáng
qiáo liáng
shā liáng
gàng liáng
wáng liáng
tiān liáng
tóng liáng
fú liáng
qú liáng
bēi liáng
diāo liáng
qí liáng
fā liáng
gǒu liáng
zé liáng
méi liáng
jù liáng
guà liáng
xìng liáng
lǚ liáng
jǐ liáng
bí liáng
kāng liáng
chéng liáng
juàn liáng
hú liáng
yuán liáng
qǔ liáng
liǎng liáng
fēi liáng
jiāng liáng
héng liáng
tí liáng
biàn liáng
dà liáng
dī liáng
yán liáng
wēi liáng
qiáng liáng
huā liáng
jià liáng
kāng liáng
wén liáng
xì liáng
lù liáng
wú liáng
rào liáng
qiáo liáng
jiāng liáng
xiǎo liáng
qiú liáng
gē liáng
jù liáng
hóng liáng
dài liáng
jīn liáng
mù liáng
rào liáng
gé liáng
tí liáng
háo liáng
hòu liáng
huà liáng
dǐ liáng
jīn liáng
xuán liáng
guān liáng
tiào liáng
sān liáng
gāo liáng
diàn liáng
háo liáng
hé liáng
méi liáng
nán liáng
rào liáng
qiū liáng
fèng liáng
dié liáng
pāo liáng
dú liáng
piāo liáng
yù liáng
xióng liáng
běi liáng
dōu liáng
jiāng liáng
fēi liáng
xiū liáng
⒈ 凶暴;强横。僵,通“彊”。
引南朝宋刘敬叔《异苑》卷四:“秦世有謡曰:‘ 秦始皇,何僵梁,开吾户,据吾床,饮吾酒,唾吾浆,飱吾飰,以为粮,张吾弓,射东墙,前至沙丘当灭亡。’”
僵jiāng(1)(形)硬直;僵硬(本义):~尸|手脚都冻~了。(2)(形)事情难于处理;停滞不进:不要把事情弄~了;以致无法解决。(3)(动)〈方〉收敛笑容;使表情严肃:他~着脸。
梁读音:liáng梁liáng(1)(名)水平方向的长条形承重构件。木结构屋架中专指顺着前后方向架在柱子上的长条。(2)(名)通常也指檩:正~|二~|无~殿。(3)(名)桥:桥~|津~。(4)(名)物体中间隆起成长条的部分:鼻~|山~。梁liáng(1)(名)战国时魏国迁都大梁(今河南开封)后;改称梁。(2)(名)南朝之一;公元502…557;萧衍所建。参看〔南北朝〕。(3)(名)后梁。(4)(名)(Liánɡ)姓。