cháng qī
chǎng liè
chǎng guī
chǎng jí
chǎng suǒ
chǎng gōng
chǎng zi
chǎng shāng
chǎng shì
chǎng dì
cháng rén
chǎng yuán
chǎng sī
chǎng huò
chǎng miàn
chǎng cì
cháng pǔ
cháng wū
chǎng wù
chǎng chǔ
chǎng kòng
chǎng huà
cháng yuàn
cháng shī
chǎng jì
chǎng gǔn
chǎng hé
chǎng zào
chǎng miáo
chǎng yòu
pò wū
kuà wū
táng wū
hēi wū
tóng wū
bù wū
ěr wū
fū wū
shān wū
míng wū
lèi wū
lǐ wū
páo wū
láng wū
shū wū
shàng wū
chuān wū
shí wū
xué wū
lóu wū
zhú wū
xiǎo wū
bǐ wū
chóng wū
bǎn wū
tǎng wū
cū wū
liè wū
qì wū
dīng wū
chuáng wū
héng wū
dì wū
lú wū
yī wū
dòng wū
guō wū
lòu wū
zhū wū
péng wū
yì wū
máo wū
fáng wū
lǘ wū
nuó wū
cè wū
mù wū
mù wū
chéng wū
zhān wū
xì wū
fà wū
tǔ wū
bǎn wū
péng wū
hán wū
fú wū
chá wū
lián wū
fù wū
fǔ wū
huá wū
zhài wū
zào wū
bù wū
shù wū
jiāo wū
gōng wū
chǎng wū
mén wū
xí wū
huáng wū
hǎi wū
dá wū
huáng wū
luò wū
qún wū
cán wū
bīng wū
mǎ wū
jìng wū
jié wū
niú wū
guò wū
xià wū
jiā wū
cháng wū
pín wū
lòu wū
jǐng wū
fēng wū
pù wū
jiē wū
jīn wū
zhù wū
mín wū
qiáng wū
nuǎn wū
gāo wū
jià wū
zuò wū
pī wū
jié wū
cí wū
láng wū
duì wū
lín wū
màn wū
yǎng wū
dì wū
cǎo wū
bié wū
chǎng wū
bái wū
ǎi wū
yú wū
rùn wū
gài wū
xíng wū
nuǎn wū
jiù wū
ào wū
⒈ 谷场上的小屋。
引清纪昀《阅微草堂笔记·滦阳续录四》:“有人见黑狐醉卧场屋中。”
王厚礼王可祥《一个做了三年生产规划的合作社》:“除了搞好田间生产以外,又抽出两千多劳动日参加了其他基本建设,例如填大场、盖场屋、筑坝、开渠、作豆腐、推粉等。”
⒉ 戏场。
引唐元稹《连昌宫词》:“夜半月高絃索鸣, 贺老琵琶定场屋。”
清顾炎武《日知录·场屋》:“场屋者,於广场之中而为屋,不必皆开科试士之地也……故戏场亦谓之场屋。”
⒊ 科举考试的地方,又称科场。
引宋王禹偁《谪居感事》诗:“空拳入场屋,拭目看京师。”
宋欧阳修《送徐生之渑池》诗:“名高场屋已得雋,世有龙门今復登。”
《资治通鉴·唐武宗会昌六年》:“景庄老於场屋,每被黜,母輒挞景让。”
胡三省注:“唐人谓贡院为场屋,至今犹然。”
清蒲松龄《聊斋志异·颜氏》:“闺中人,身不到场屋,便以功名富贵似汝厨下汲水炊白粥。”
⒋ 引申指科举考试。
引宋王禹偁《赠别鲍秀才序》:“或门阀沦坠者,继其絶以第之;或场屋衰晚者,哀其穷以与之。”
阿英《艺术家的故事·重塑杜甫像》:“经过一年多,突然有一个久困场屋、靠‘捻小像’为生的儒生来应募。”
科举时代试士的场所。
1. 平坦的空地,多指农家翻晒粮食及脱粒的地方:场院。
2. 量词,指一事起迄的经过:下了一场雨。
3. 集,市集:赶场。
屋读音:wū屋wū(1)(名)房子:~顶|~脊。(2)(名)房间:茅~|里~。