yǎng wū
yǎng dài
yǎng hé
yǎng zuān
yǎng fǔ
yǎng shí
yǎng wò
yǎng guāng
yǎng gǒng
yǎng jiè
yǎng chéng
yǎng yǎng
yǎng shān
yǎng miàn
yǎng zhàng
yǎng shì
yǎng mò
yǎng mù
yǎng lài
yǎng shè
yǎng gāo
yǎng zhàng
yǎng jiǎo
yǎng zàn
yǎng shēn
yǎng liǎn
yǎng dú
yǎng jǐ
yǎng shǒu
yǎng zhì
yǎng dá
yǎng yǒng
yǎng tǐ
yǎng zhān
yǎng xī
yǎng píng
yǎng chén
yǎng chǐ
yǎng bǔ
yǎng qǐ
yǎng pān
yǎng zhèn
yǎng zhǐ
yǎng jiè
yǎng yào
yǎng chéng
yǎng liú
yǎng fǔ
yǎng tiān
yǎng bān
yǎng wàng
yǎng wǎ
yǎng sī
yǎng gào
xià wū
jiē wū
lèi wū
chǎng wū
lián wū
qì wū
ǎi wū
bǐ wū
shàng wū
xué wū
zuò wū
bù wū
hán wū
nuǎn wū
péng wū
chuáng wū
nuó wū
dá wū
xíng wū
gài wū
dīng wū
huáng wū
yǎng wū
fū wū
cū wū
mù wū
bù wū
míng wū
cán wū
jiù wū
shù wū
jiā wū
xì wū
zhū wū
péng wū
jīn wū
mù wū
jié wū
jiāo wū
kuà wū
tǔ wū
ào wū
shān wū
hēi wū
cǎo wū
láng wū
mén wū
rùn wū
chǎng wū
chéng wū
liè wū
luò wū
shí wū
yú wū
lǐ wū
máo wū
jìng wū
huá wū
pín wū
cè wū
yī wū
niú wū
cí wū
pù wū
zào wū
chóng wū
jié wū
jǐng wū
lóu wū
lú wū
cháng wū
qún wū
fà wū
bǎn wū
tǎng wū
hǎi wū
ěr wū
fù wū
chuān wū
màn wū
mín wū
bié wū
guò wū
héng wū
gāo wū
bīng wū
yì wū
xí wū
dì wū
jià wū
lín wū
zhú wū
zhān wū
zhù wū
fǔ wū
pī wū
lòu wū
nuǎn wū
páo wū
táng wū
mǎ wū
guō wū
xiǎo wū
tóng wū
qiáng wū
dì wū
dòng wū
duì wū
fēng wū
gōng wū
bǎn wū
fáng wū
shū wū
lòu wū
fú wū
láng wū
pò wū
huáng wū
zhài wū
bái wū
lǘ wū
chá wū
⒈ 卧而仰望屋梁。(1)形容无计可施。
引《后汉书·寒朗传》:“及其归舍,口虽不言,而仰屋窃叹。”
宋王安石《思王逢原》诗:“仰屋卧太息,起行涕淋灕。”
清蒲松龄《聊斋志异·苏仙》:“偶缺晨炊,仰屋无计。”
谭嗣同《仁学》二二:“杼轴繁而悬鶉之衣絶,工作盛而仰屋之嘆消。”
(2)卧而仰望屋梁。 《梁书·南平王伟传》:“恭每从容谓人曰:‘下官歷观世人,多有不好欢乐,乃仰眠床上,看屋梁而著书,千秋万岁,谁传此者?’”
后因以“仰屋”形容苦思冥想的样子。 元马端临《文献通考序》:“矜其仰屋之勤,而俾免於覆车之愧。”
抬头仰望屋顶。形容穷困得想不出办法的样子。
1. 脸向上,与“俯”相对:仰首。仰望。
2. 敬慕:久仰。敬仰。
3. 依赖:仰承。仰赖。仰仗。仰人鼻息。
4. 旧时公文用语。上行文中用在“请、祈、恳”等字之前,表示恭敬;下行文中表示命令:仰即尊照。
5. 服下,指服毒:仰药(服毒药自杀)。仰毒。
6. 姓。
屋读音:wū屋wū(1)(名)房子:~顶|~脊。(2)(名)房间:茅~|里~。