chǎng zào
chǎng miáo
chǎng huò
chǎng chǔ
chǎng miàn
cháng shī
chǎng kòng
cháng yuàn
chǎng yòu
chǎng zi
chǎng cì
chǎng suǒ
cháng pǔ
cháng wū
chǎng hé
chǎng dì
chǎng gōng
chǎng yuán
chǎng wù
chǎng huà
chǎng sī
chǎng jí
chǎng jì
chǎng liè
chǎng shāng
chǎng guī
cháng rén
chǎng shì
cháng qī
chǎng gǔn
xié guī
cái guī
huì guī
chéng guī
fàn guī
tiān guī
hóng guī
huán guī
mò guī
lù guī
zhēn guī
sù guī
chǎng guī
huáng guī
tóng guī
jìn guī
fēng guī
bái guī
zhèng guī
zú guī
yú guī
tiáo guī
huà guī
cháng guī
dìng guī
bàn guī
qīng guī
xīn guī
qí guī
zǐ guī
xiāng guī
bǎn guī
rì guī
yuán guī
kuāng guī
jiào guī
qīng guī
yè guī
fá guī
líng guī
lì guī
zhōng guī
jìn guī
kǎ guī
kǒng guī
jiè guī
héng guī
kuài guī
chóng guī
chǎng guī
bǎn guī
hóng guī
fāng guī
dǎng guī
sāi guī
chū guī
dù guī
xùn guī
yuè guī
zhù guī
jiǎo guī
míng guī
bì guī
mó guī
hóng guī
qián guī
dào guī
chán guī
bāng guī
jiā guī
xiàn guī
cháo guī
cì guī
háng guī
zhuǎn guī
shén guī
qián guī
yī guī
zhēn guī
liáng guī
cháng guī
huá guī
jiǔ guī
shéng guī
jūn guī
běn guī
yù guī
shì guī
fǎ guī
lòu guī
miǎn guī
liáng guī
tōng guī
xuán guī
yí guī
shèng guī
hóng guī
fēng guī
chén guī
zhōng guī
qín guī
⒈ 科举试场的规则。
引清蒲松龄《聊斋志异·陆判》:“朱三入礼闈,皆以场规被放,於是灰心仕进。”
⒉ 农场、林场等制订的规章。
1. 处所,许多人聚集或活动的地方:场子。场地。场所。
2. 量词,用于文娱体育活动:场次。
3. 比赛地,舞台:上场。下场。粉墨登场。捧场。
4. 戏剧作品和戏剧演出中因场景变化或人物上下场而划分的段落:三幕五场。
5. 物质存在的一种特殊形式:电场。磁场。
规读音:guī规guī(1)(名)画圆形的工具:圆~|两脚~。(2)(名)规则;成例:校~|革除陋~。(3)(动)劝告:~劝|~勉。(4)(动)谋划;打主意:~划|~定|欣然~往。