chǎng liè
chǎng gōng
chǎng zào
cháng qī
chǎng huò
chǎng chǔ
chǎng kòng
chǎng jí
chǎng guī
chǎng miàn
chǎng shāng
cháng wū
cháng pǔ
chǎng suǒ
chǎng sī
cháng yuàn
chǎng hé
chǎng gǔn
chǎng cì
chǎng miáo
cháng shī
chǎng wù
chǎng jì
chǎng shì
chǎng dì
chǎng zi
chǎng huà
chǎng yuán
cháng rén
chǎng yòu
bǎo miáo
dēng miáo
fú miáo
chēng miáo
zhū miáo
chǎng miáo
jiā miáo
niè miáo
shǔ miáo
yì miáo
cūn miáo
lòu miáo
yún miáo
yú miáo
yān miáo
lí miáo
gé miáo
xīn miáo
mài miáo
kū miáo
yà miáo
hàn miáo
yí miáo
hé miáo
dú miáo
sōu miáo
yǎng miáo
xiá miáo
xià miáo
chǔ miáo
bí miáo
sān miáo
yú miáo
chū miáo
dòu miáo
hāo miáo
huò miáo
qīng miáo
líng miáo
bǔ miáo
zhuàng miáo
quán miáo
kuò miáo
yǒu miáo
zhī miáo
dào miáo
xīn miáo
suàn miáo
zhuàng miáo
huā miáo
dūn miáo
dìng miáo
dòu miáo
qíng miáo
zhòng miáo
gēn miáo
xián miáo
tiáo miáo
kūn miáo
huǒ miáo
jīn miáo
yòu miáo
bǎo miáo
chóu miáo
shí miáo
shān miáo
guǒ miáo
dà miáo
chú miáo
fēng miáo
shù miáo
yù miáo
dí miáo
shǔ miáo
shū miáo
qiū miáo
kuàng miáo
jiàn miáo
tián miáo
yù miáo
lǜ miáo
lǎo miáo
cǎo miáo
jūn miáo
jiàn miáo
⒈ 后以为延揽贤才或思念贤者之典。
引《诗·小雅·白驹》:“皎皎白驹,食我场苗。”
毛传:“宣王之末,不能用贤者,有乘白驹而去者。”
郑玄笺:“愿此去者,乘其白驹而来,使食我场中之苗,我则绊之繫之,以永今朝。爱之欲留之。”
南朝宋谢灵运《从游京口北固应诏》诗:“顾己枉维縶,抚志惭场苗。”
明陈子龙《下信江至龙丘》诗:“愿言拾涧秀,愧彼食场苗。”
1. 处所,许多人聚集或活动的地方:场子。场地。场所。
2. 量词,用于文娱体育活动:场次。
3. 比赛地,舞台:上场。下场。粉墨登场。捧场。
4. 戏剧作品和戏剧演出中因场景变化或人物上下场而划分的段落:三幕五场。
5. 物质存在的一种特殊形式:电场。磁场。
苗读音:miáo苗miáo(1)(名)(~儿)初生的种子植物;有时专指某些蔬菜的嫩茎或嫩叶:~圃|树~|稻~。(2)(名)某些初生的饲养的动物:鱼~|猪~。(3)(名)疫苗。(4)(名)(~儿)形状象苗的:火~|烟~。(5)(名)(Miáo)姓。