guǎng hán
guǎng xiù
guǎng yuán
guǎng màn
guǎng shù
guǎng zé
guǎng xià
guǎng yì
guǎng dōng
guǎng hòu
guǎng yàn
guǎng yì
guǎng qiú
guǎng mào
guǎng jiě
guǎng sì
guǎng xiù
guǎng chuāng
guǎng nèi
guǎng yáo
guǎng xū
guǎng zhōu
guǎng cóng
guǎng dǎo
guǎng dào
guǎng xū
guǎng yǎn
guǎng yùn
guǎng xì
guǎng líng
guǎng liǔ
guǎng xī
guǎng chéng
guǎng ài
guǎng zuò
guǎng yàn
guǎng qīng
guǎng yí
guǎng gào
guǎng wén
guǎng yǔ
guǎng dà
guǎng lì
guǎng bó
guǎng jī
guǎng jiǎo
guǎng cháng
guǎng jù
guǎng yǎng
guǎng xián
guǎng yán
guǎng yuè
guǎng mò
guǎng xí
guǎng bō
guǎng wǔ
guǎng yuǎn
guǎng suǒ
guǎng shé
guǎng zuò
guǎng lún
guǎng shà
guǎng guǎng
guǎng chóng
guǎng sì
guǎng chǎng
guǎng chǎng
guǎng mò
guǎng xiá
guǎng kuò
guǎng yì
guǎng míng
guǎng mǔ
guǎng yuān
guǎng xiá
guǎng é
guǎng lì
guǎng tǔ
guǎng chē
guǎng bèi
guǎng yuán
guǎng àn
guǎng yù
guǎng pǔ
guǎng jù
guǎng xiū
guǎng xiá
guǎng xì
guǎng chì
guǎng bǔ
guǎng gān
guǎng xìn
guǎng huà
guǎng mò
guǎng dù
guǎng qín
guǎng ráo
guǎng huì
guǎng zhāng
guǎng zhòng
guǎng chéng
guǎng yě
guǎng huò
guǎng bó
guǎng dàng
guǎng fàn
guǎng cháng
guǎng xiù
广袤guǎngmào
(1) 土地的面积。东西的宽度为广,南北的[.好工具]长度为袤
英length and breadth of land⒈ 指土地面积。从东到西的长度叫“广”,从南到北的长度叫“袤”。
引《淮南子·天文训》:“欲知东西南北广袤之数者,立四表以为方一里距。”
《汉书·贾捐之传》:“元封元年立儋耳、珠厓郡,皆在南方海中洲居,广袤可千里。”
《资治通鉴·周赧王二年》:“纵某至某,广袤六员。”
胡三省注:“东西为广,南北曰袤。”
宋苏轼《上文侍中论榷盐书》:“解池广袤不过数十里,既不可捐以予民,而官亦易以笼取。”
⒉ 开阔;广阔。
引唐欧阳詹《二公亭记》:“形势广袤,四隅若一,含之以澄湖万顷,挹之以危峯千岭。”
宋梅尧臣《希深惠书言与师鲁永叔子聪几道游嵩因诵而韵之》诗:“捫萝上岑邃,仙屋何广袤。”
《清史稿·食货志一》:“关外土旷人稀, 蒙古地尤广袤,利於屯垦。”
土地的面积。东西向称为「广」,南北向称为「袤」。《汉书.卷六四下.贾捐之传》:「儋耳、珠厓郡,皆在南方海中洲居,广袤可千里,合十六县,户二万三千余。」也作「广轮」。
1. 指面积、范围宽阔,与“狭”相对:宽广。广博。广义。广漠。广袤(东西称“广”,南北称“袤”,指土地面积)。广厦。
2. 多:大庭广众。
3. 扩大,扩充:推广。广开言路。
袤读音:mào袤mào见〔广袤〕。