guǎng xī
guǎng hán
guǎng chóng
guǎng yì
guǎng zé
guǎng yě
guǎng dù
guǎng yuān
guǎng dàng
guǎng xiù
guǎng guǎng
guǎng yí
guǎng xián
guǎng yì
guǎng wén
guǎng zhòng
guǎng sì
guǎng xiū
guǎng jiě
guǎng màn
guǎng xià
guǎng yù
guǎng bō
guǎng jiǎo
guǎng mǔ
guǎng xiá
guǎng gào
guǎng pǔ
guǎng huì
guǎng chì
guǎng lì
guǎng zhāng
guǎng mò
guǎng bó
guǎng mò
guǎng zuò
guǎng dōng
guǎng lì
guǎng huò
guǎng yàn
guǎng xì
guǎng ráo
guǎng àn
guǎng yuè
guǎng yùn
guǎng é
guǎng míng
guǎng wǔ
guǎng chéng
guǎng dǎo
guǎng hòu
guǎng bǔ
guǎng tǔ
guǎng xiá
guǎng xìn
guǎng líng
guǎng yuǎn
guǎng suǒ
guǎng jù
guǎng chuāng
guǎng yán
guǎng dào
guǎng lún
guǎng bó
guǎng yì
guǎng huà
guǎng yuán
guǎng qín
guǎng yuán
guǎng nèi
guǎng xí
guǎng mào
guǎng ài
guǎng yáo
guǎng kuò
guǎng zuò
guǎng chǎng
guǎng xiù
guǎng qīng
guǎng cháng
guǎng xiù
guǎng shù
guǎng yǎn
guǎng chǎng
guǎng bèi
guǎng cóng
guǎng yǔ
guǎng shà
guǎng cháng
guǎng sì
guǎng zhōu
guǎng mò
guǎng shé
guǎng jù
guǎng xiá
guǎng qiú
guǎng dà
guǎng xū
guǎng gān
guǎng fàn
guǎng xì
guǎng yàn
guǎng chéng
guǎng liǔ
guǎng xū
guǎng chē
guǎng yǎng
guǎng jī
kēng àn
táng àn
léng àn
dī àn
lí àn
qí àn
piān àn
wěi àn
hé àn
hú àn
pán àn
chǔ àn
qīng àn
shàng àn
yán àn
hù àn
sào àn
yù àn
guī àn
bǐ àn
yán àn
bǎn àn
yǐn àn
chā àn
jīn àn
pàn àn
jiā àn
gāo àn
dī àn
qiáng àn
xíng àn
jué àn
jué àn
jiāo àn
fēng àn
yá àn
fēng àn
dēng àn
duì àn
xuān àn
duàn àn
tú àn
liǎng àn
léi àn
zhǎn àn
fǎ àn
lín àn
míng àn
pāi àn
yì àn
liǔ àn
guǎng àn
dài àn
kēng àn
qǐ àn
mǒ àn
shān àn
pàn àn
kào àn
dào àn
lǒng àn
jué àn
chéng àn
biān àn
ào àn
niè àn
tuí àn
liè àn
yá àn
qì àn
suì àn
què àn
yān àn
wù àn
bāng àn
bà àn
gé àn
mí àn
kǒu àn
mù àn
hù àn
xíng àn
yá àn
niè àn
yě àn
hú àn
ào àn
cǐ àn
kuí àn
le àn
zuǒ àn
wéi àn
bó àn
tián àn
kāi àn
hé àn
suí àn
yīn àn
wú àn
chì àn
yáo àn
hǎi àn
qì àn
yí àn
⒈ 犹远岸。
引南朝宋鲍照《岐阳守风》诗:“广岸屯宿阴,悬崖栖归月。”
唐杜甫《暮寒》诗:“雾隐平郊树,风含广岸波。”
仇兆鳌注:“广岸,远岸也。”
前蜀韦庄《冬日长安感志寄献虢州崔郎中》诗:“百口似萍依广岸,一身如燕恋高簷。”
1. 指面积、范围宽阔,与“狭”相对:宽广。广博。广义。广漠。广袤(东西称“广”,南北称“袤”,指土地面积)。广厦。
2. 多:大庭广众。
3. 扩大,扩充:推广。广开言路。
岸读音:àn岸àn(1)(名)江河湖海等水边的陆地:彼~|海~|~边|口~。(2)(形)〈书〉高大;高傲:伟~|傲~|魁~。