guǎng xiá
guǎng dàng
guǎng chóng
guǎng shù
guǎng yǎng
guǎng yuān
guǎng bō
guǎng yùn
guǎng gān
guǎng liǔ
guǎng wén
guǎng lún
guǎng chuāng
guǎng qín
guǎng qīng
guǎng yì
guǎng suǒ
guǎng kuò
guǎng tǔ
guǎng xí
guǎng jī
guǎng chē
guǎng mò
guǎng mò
guǎng mò
guǎng mǔ
guǎng chéng
guǎng yě
guǎng pǔ
guǎng zuò
guǎng yuán
guǎng yán
guǎng lì
guǎng yàn
guǎng bó
guǎng xiū
guǎng bó
guǎng yǔ
guǎng ráo
guǎng chǎng
guǎng bèi
guǎng xī
guǎng shé
guǎng xiù
guǎng nèi
guǎng xià
guǎng míng
guǎng xū
guǎng yuán
guǎng zhāng
guǎng jiǎo
guǎng é
guǎng yì
guǎng dù
guǎng yí
guǎng dà
guǎng xiù
guǎng jiě
guǎng xiù
guǎng fàn
guǎng qiú
guǎng huò
guǎng yàn
guǎng cóng
guǎng xì
guǎng xiá
guǎng yì
guǎng gào
guǎng zuò
guǎng líng
guǎng zhōu
guǎng àn
guǎng sì
guǎng cháng
guǎng dǎo
guǎng chì
guǎng xiá
guǎng xì
guǎng yǎn
guǎng wǔ
guǎng cháng
guǎng chéng
guǎng lì
guǎng bǔ
guǎng shà
guǎng jù
guǎng hòu
guǎng yáo
guǎng xū
guǎng yù
guǎng xìn
guǎng xián
guǎng mào
guǎng ài
guǎng huì
guǎng huà
guǎng yuè
guǎng guǎng
guǎng hán
guǎng zé
guǎng zhòng
guǎng dōng
guǎng chǎng
guǎng yuǎn
guǎng jù
guǎng dào
guǎng màn
guǎng sì
⒈ 空旷貌;空虚貌。
引《庄子·天道》:“夫道,於大不终,於小不遗,故万物备。广广乎其无不容也,渊乎其不可测也。”
《荀子·非十二子》:“恢恢然,广广然,昭昭然,荡荡然,是父兄之容也。”
杨倞注:“恢恢,广广,皆容众貌。”
《汉书·燕剌王刘旦传》:“归空城兮,狗不吠,鸡不鸣。横术何广广兮,固知国中之无人!”
王念孙《读书杂志·汉书九》:“广与旷同。旷,空也……旷旷者,虗无人之貌。”
宋叶适《著作佐郎钱君墓志铭》:“天高高兮地广广,詔无穷兮灵勿爽。”