guǎng bǔ
guǎng chǎng
guǎng huà
guǎng yì
guǎng yí
guǎng màn
guǎng yù
guǎng bó
guǎng yì
guǎng xí
guǎng chuāng
guǎng yán
guǎng dōng
guǎng é
guǎng líng
guǎng dù
guǎng lún
guǎng àn
guǎng ài
guǎng hòu
guǎng lì
guǎng mǔ
guǎng shù
guǎng yàn
guǎng qiú
guǎng cóng
guǎng wǔ
guǎng ráo
guǎng yuán
guǎng chóng
guǎng huò
guǎng dàng
guǎng zhāng
guǎng xián
guǎng xià
guǎng qín
guǎng xiá
guǎng xiù
guǎng suǒ
guǎng mò
guǎng zé
guǎng jiě
guǎng liǔ
guǎng yǎng
guǎng yǎn
guǎng nèi
guǎng xì
guǎng zuò
guǎng yuán
guǎng zhōu
guǎng xiá
guǎng qīng
guǎng yuè
guǎng wén
guǎng sì
guǎng mào
guǎng mò
guǎng cháng
guǎng chéng
guǎng dǎo
guǎng pǔ
guǎng tǔ
guǎng yì
guǎng fàn
guǎng xiù
guǎng xìn
guǎng yuān
guǎng bō
guǎng yùn
guǎng jī
guǎng hán
guǎng gān
guǎng jiǎo
guǎng yǔ
guǎng xiù
guǎng xì
guǎng chì
guǎng chē
guǎng shé
guǎng bó
guǎng yě
guǎng guǎng
guǎng bèi
guǎng dà
guǎng chǎng
guǎng mò
guǎng yàn
guǎng zuò
guǎng xiū
guǎng jù
guǎng dào
guǎng míng
guǎng xī
guǎng yáo
guǎng jù
guǎng xū
guǎng kuò
guǎng xū
guǎng zhòng
guǎng yuǎn
guǎng lì
guǎng xiá
guǎng gào
guǎng chéng
guǎng cháng
guǎng huì
guǎng sì
guǎng shà
àn mù
liào mò
pò mò
qiě mò
suǒ mò
qióng mò
zhe mò
zhé mò
móu mò
qiè mò
wén mò
míng mò
zhē mò
wēi mò
gǎn mò
mán mò
guǎng mò
hūn mò
mèi mò
gōng mò
shuāi mò
jí mò
rǔ mò
náng mò
jìng mò
cuò mò
jì mò
shé mò
mí mò
dà mò
chì mò
yuē mò
báo mò
gàn mò
hé mò
qià mò
yuē mo
kūn mò
ǎn mò
jiè mò
shèn mò
wǎng mò
cháo mò
pà mò
chí mò
wú mò
wǎn mò
zǎo mò
wǎn mò
dàn mò
ān mò
luò mò
⒈ 亦作“广漠”。
⒉ 辽阔空旷。
引《左传·庄公二十八年》:“狄之广莫,於晋为都。”
《庄子·逍遥游》:“今子有大树,患其无用,何不树之於无何有之乡,广莫之野?”
《魏书·崔玄伯传》:“国家虽统广漠之土,逮于陛下,应运龙飞。”
清魏源《圣武记》卷三:“以喀木粮富而青海广莫,故令子孙游牧青海而喀木纳其赋。”
冯至《在赣江上》:“面前是个广漠的、原始般的世界。”
⒊ 即广莫风。参见“广莫风”。
引晋木华《海赋》:“颺凯风而南逝,广莫至而北征。”
明刘基《述志赋》:“驾广漠而南征兮,呌重华于九疑。”
⒋ 犹广博。
引宋叶适《<徐斯远文集>序》:“以夫汗漫广莫,徒枵然从之而不足充其所求,曾不如脰鸣吻决,出豪芒之奇,可以运转而无极也。”
明胡应麟《少室山房笔丛·九流绪论下》:“玄虚广莫,好事偏攻,而亦洽闻所眤也。”
⒌ 指冗长空泛。
引黄远庸《中国银行之归部辖》:“但此广漠之文章,究有何种精确之意义。”
⒍ 指广漠之野。假想的空旷地区。
引语出《庄子·逍遥游》:“广莫之野。”
唐陆龟蒙《和酒中十咏·酒乡》:“广莫是邻封, 华胥为附丽。”
1. 指面积、范围宽阔,与“狭”相对:宽广。广博。广义。广漠。广袤(东西称“广”,南北称“袤”,指土地面积)。广厦。
2. 多:大庭广众。
3. 扩大,扩充:推广。广开言路。
莫读音:mò,mù[ mò ]1. 不要:莫哭。
2. 没有,无:莫大。莫非。莫名其妙(亦作“莫明其妙”)。
3. 不,不能:莫如。莫逆。莫须有。莫衷一是(不能得出一致的结论)。爱莫能助。
4. 古同“漠”,广大。
5. 姓。