jī è
jī piǎo
jī piǎo
jī qiē
jī jǐn
jī yuē
jī fá
jī něi
jī yì
jī è
jī xiōng
jī guó
jī sè
jī jiǒng
jī kùn
jī xū
jī kū
jī chán
jī huang
jī pí
jī hán
jī lí
jī huǒ
jī bì
jī è
jī kuì
jī qióng
jī lì
jī liú
jī jiǎn
jī bì
jī cháng
jī dé
jī méng
jī bà
jī huāng
jī bèi
jī fù
jī cāng
jī kēng
jī qiàn
jī lì
jī léi
jī qū
jī qiàn
jī bì
jī hào
jī mín
jī láo
jī rǎo
jī dòng
jī ráng
jī kǔ
jī suì
jī kuì
jī nián
jī qú
jī léi
jī shòu
jī ráng
jī huī
jī jí
jī juàn
jī xiāo
jī nì
jī luàn
jī kě
jī shí
饥馑jījǐn
(1) 灾荒;荒年。五谷收成不好叫“饥”。蔬菜和野菜吃不上叫“馑”
例因之以[.好工具]饥馑。——《论语·先进》英famine;crop failure;distitution⒈ 灾荒,庄稼收成很差或颗粒无收。飢,通“饥”。
引《史记·货殖列传》:“地埶饶食,无飢饉之患。”
宋苏轼《送孙勉》诗:“是时累飢饉,尝苦盗贼变。”
一本作“饥饉”。灾荒。庄稼收成很差或颗粒无收。 《诗·小雅·云汉》:“天降丧乱,饥饉降臻。”
宋司马光《苦雨》诗:“连年困饥饉,此际庶和熟。”
艾青《雪落在中国的土地上》诗:“饥馑的大地,朝向阴暗的天,伸出乞援的颤抖着的两臂。”
荒年。《左传.昭公元年》:「虽有饥馑,必有丰年。」《西游记.第一四回》:「向日年程饥馑,也来外面求乞。」也作「饥歉」。