jī huang
jī méng
jī xiōng
jī jiǒng
jī è
jī jiǎn
jī huāng
jī xiāo
jī huǒ
jī lì
jī qióng
jī kēng
jī bì
jī bì
jī kuì
jī něi
jī kùn
jī láo
jī qiàn
jī fá
jī ráng
jī huī
jī hào
jī liú
jī nián
jī hán
jī dòng
jī cāng
jī lí
jī nì
jī cháng
jī shòu
jī ráng
jī kū
jī mín
jī xū
jī bì
jī juàn
jī piǎo
jī yuē
jī guó
jī bèi
jī qū
jī suì
jī kǔ
jī qiàn
jī piǎo
jī chán
jī lì
jī qú
jī jǐn
jī luàn
jī sè
jī léi
jī pí
jī qiē
jī bà
jī kě
jī léi
jī jí
jī kuì
jī è
jī dé
jī rǎo
jī shí
jī fù
jī yì
jī è
qióng jiǒng
jīng jiǒng
shěn jiǒng
kùn jiǒng
yōu jiǒng
hán jiǒng
ài jiǒng
pín jiǒng
jī jiǒng
zhú jiǒng
jū jiǒng
pò jiǒng
láo jiǒng
kū jiǒng
chóu jiǒng
è jiǒng
shòu jiǒng
kuì jiǒng
fá jiǒng
huáng jiǒng
líng jiǒng
jiān jiǒng
líng jiǒng
wēi jiǒng
⒈ 飢饿困窘。
引《魏书·逸士传·冯亮》:“时连日骤雪,穷山荒涧,鸟兽飢窘,僵尸山野。”
宋庄季裕《鸡肋编》卷中:“妾虽迫於飢窘,不敢妄有干求。”
飢饿困窘。饥,通“飢”。 《旧五代史·晋书·范延光传》:“及经岁受困,城中饥窘。”
清赵翼《瓯北诗话·杜少陵诗》:“天宝六载,召试至长安,报罢之后,则日益饥窘。观其诗可知也。”
饥jī饿:~餐渴饮|如~似渴。饥jī(名)饥荒:大~。
窘读音:jiǒng窘jiǒng(1)(形)穷困:~迫|~困|枯~。(2)(形)为难:~相|~况|~境|受~。