jī è
jī huī
jī láo
jī fá
jī yì
jī ráng
jī kū
jī ráng
jī kě
jī bì
jī kuì
jī nián
jī bèi
jī qū
jī yuē
jī bì
jī qióng
jī qiàn
jī méng
jī guó
jī piǎo
jī lí
jī léi
jī rǎo
jī fù
jī kùn
jī lì
jī huāng
jī xū
jī è
jī è
jī shí
jī piǎo
jī huang
jī xiāo
jī něi
jī dé
jī juàn
jī jiǎn
jī dòng
jī léi
jī qiàn
jī jí
jī bì
jī hán
jī pí
jī nì
jī kēng
jī xiōng
jī suì
jī qiē
jī cháng
jī cāng
jī chán
jī bà
jī hào
jī kuì
jī shòu
jī liú
jī lì
jī luàn
jī jǐn
jī huǒ
jī sè
jī qú
jī kǔ
jī jiǒng
jī mín
shěn hán
guǎng hán
shǔ hán
nuǎn hán
cè hán
shuāng hán
lǐn hán
pò hán
yán hán
níng hán
zhǐ hán
néng hán
dān hán
dà hán
dú hán
shāng hán
zhōng hán
jiě hán
xū hán
nuǎn hán
kū hán
huāng hán
wēn hán
mào hán
xīn hán
wǎn hán
jù hán
bīng hán
qí hán
xiǎo hán
jiāo hán
měng hán
suì hán
jī hán
chōng hán
suān hán
qiú hán
lù hán
lóng hán
tāng hán
jī hán
fàn hán
dōng hán
qí hán
sī hán
yíng hán
nèi hán
wǎn hán
fēng hán
xuān hán
yǔ hán
shāng hán
yīn hán
fēng hán
cháo hán
zhèn hán
qīng hán
chūn hán
hù hán
nèn hán
shèng hán
wù hán
dǎn hán
kǔ hán
niàng hán
sàn hán
xù hán
zhān hán
yù hán
liè hán
jiā hán
xīn hán
yú hán
hè hán
nuè hán
qiào hán
wéi hán
chěng hán
pō hán
chōng hán
nài hán
qū hán
qīng hán
bì hán
chǐ hán
jiā hán
líng hán
bó hán
chù hán
fáng hán
chū hán
wēi hán
shòu hán
jiāo hán
nuǎn hán
jí hán
gāo hán
zhú hán
pín hán
qī hán
ào hán
qiú hán
dǎng hán
dàng hán
qǐ hán
jiè hán
pì hán
yàn hán
cán hán
chì hán
bāo hán
gū hán
kù hán
dì hán
dòng hán
饥寒jīhán
(1) 饥饿和寒冷,多用于缺吃少穿的困难情况
例他在饥寒交迫(.好工具)中死去英cold and hunger⒈ 飢饿寒冷。
引《国语·周语下》:“然则无夭昏札瘥之忧,而无飢寒乏匱之患,故上下能相固以待不虞。”
唐杜甫《莫相疑行》:“往时文彩动人主,此日飢寒趋路旁。”
殷夫《我们的诗》:“我们不应忍飢寒,我们不应受蹂躏,我们是世界的主人。”
⒉ 指飢饿寒冷的人。
引宋苏轼《徐州谢奖谕表》:“既蠲免其赋调,又饮食其飢寒。”
1. 飢饿寒冷。饥,通“飢”。 清顾炎武《顾与治诗》:“士之生而失计,不能取舍,至有负郭数顷,不免饥寒以死。”
⒊ 指飢寒交迫的人。
引《左传·襄公二十八年》:“饥寒之不恤,谁遑其后?”
饥饿寒冷。比喻穷困而衣食不足。
饥jī饿:~餐渴饮|如~似渴。饥jī(名)饥荒:大~。
寒读音:hán寒hán(1)(形)冷(跟‘暑’相对):~冬|~风|天~地冻|受了一点~。(2)(形)害怕;畏惧:心~|胆~。(3)(形)穷困:贫~|~素(旧时形容穷苦的读书人家)。