jī kùn
jī piǎo
jī qū
jī dòng
jī luàn
jī jiǒng
jī léi
jī yuē
jī xū
jī fù
jī qiàn
jī méng
jī dé
jī bì
jī pí
jī qú
jī bì
jī hán
jī rǎo
jī huǒ
jī nián
jī ráng
jī piǎo
jī mín
jī è
jī léi
jī huang
jī kēng
jī láo
jī chán
jī ráng
jī è
jī kū
jī kǔ
jī něi
jī suì
jī jiǎn
jī kuì
jī liú
jī huāng
jī bèi
jī qiē
jī lí
jī shòu
jī bì
jī huī
jī fá
jī xiōng
jī cāng
jī lì
jī jǐn
jī qióng
jī shí
jī qiàn
jī jí
jī lì
jī guó
jī kuì
jī è
jī xiāo
jī kě
jī cháng
jī hào
jī nì
jī yì
jī sè
jī juàn
jī bà
参见:饥馁 ,饥馁
⒈ 飢饿。
引《韩非子·外储说左下》:“夫轻忍飢馁之患,而必全壶餐,是将不以原叛。”
唐韩愈孟郊《斗鸡联句》:“裂血失鸣声,啄殷甚飢馁。”
元本高明《琵琶记·五娘吃糠》:“怎的把糠来救得人飢馁?”
⒉ 指飢饿的人。
引汉赵晔《吴越春秋·勾践阴谋外传》:“水旱不调,年穀不登,人民飢乏,道荐飢馁。”
飢饿。饥,通“飢”。 《资治通鉴·隋炀帝大业五年》:“山路隘险,鱼贯而出,风雪晦冥,文武饥馁。”
谢树琼《咏怀》:“腹中虽饥馁,饮啄犹自閒。”
饥饿。
饥jī饿:~餐渴饮|如~似渴。饥jī(名)饥荒:大~。
馁读音:něi馁něi(1)(动)饥饿:冻~。(2)(动)失掉勇气:气~。(3)(动)〈书〉(鱼)腐烂:鱼~肉败。