chún hòu
chún jūn
chún mào
chún nóng
chún zé
chún yán
chún xiàng
chún jìn
chún mò
chún gù
chún cuì
chún zhe
chún xiào
chún jūn
chún shàn
chún shí
chún zhì
chún yì
chún jīng
chún lí
chún bái
chún míng
chún rén
chún huá
chún yuè
chún xióng
chún chéng
chún zhí
chún yǎ
chún yuán
chún guāng
chún mǔ
chún mèn
chún sú
chún jì
chún pǔ
chún ào
chún lǔ
chún qì
chún dé
chún áo
chún zhì
chún jié
chún bèi
chún liú
chún jié
chún zhì
chún rén
chún jǐn
chún měi
chún gōu
chún yī
chún gāng
chún yī
chún liáng
chún yào
chún xī
chún jìng
chún huà
chún dǔ
chún shū
chún pǔ
chún yuán
chún jiāo
chún yì
chún wéi
chún dàn
chún zhì
chún xíng
chún zhòng
chún gǔ
chún lǔ
chún yú
chún dàn
chún hǎo
chún bó
chún huī
chún xìn
chún dān
chún máng
chún chún
chún shēn
chún yào
chún jiǎn
chún lí
chún zhuó
chún hé
chún què
chún shú
chún yào
chún zhèng
chún sù
chún páng
kè dǔ
qín dǔ
shèn dǔ
qíng dǔ
dī dǔ
kuǎn dǔ
chéng dǔ
jīng dǔ
mí dǔ
nài dǔ
tiān dǔ
rén dǔ
kùn dǔ
dūn dǔ
chún dǔ
zhūn dǔ
wēi dǔ
chóng dǔ
lǐ dǔ
kè dǔ
jí dǔ
wěi dǔ
gān dǔ
gōng dǔ
jǐn dǔ
lóng dǔ
chún dǔ
juàn dǔ
dìng dǔ
bìng dǔ
lái dǔ
lùn dǔ
liáng dǔ
dàn dǔ
dūn dǔ
én dǔ
jìng dǔ
yān dǔ
mián dǔ
kěn dǔ
shěn dǔ
chún dǔ
zhōng dǔ
zé dǔ
qián dǔ
cí dǔ
gǔ dǔ
wǎn dǔ
zhūn dǔ
⒈ 质朴厚重。
引《后汉书·儒林传下·许慎》:“﹝慎﹞性淳篤,少博学经籍, 马融常推重之。”
宋王谠《唐语林·德行》:“李卫公慕其淳篤,结果亲家,以女适路氏。”
清恽敬《外舅高府君墓志铭》:“府君性淳篤,未尝以声色加人。”
1. 朴实:淳朴。淳厚。淳古。淳风(质朴敦厚的风气)。
2. 成对。
3. 古同“醇”,酒味厚、纯。
笃读音:dǔ笃dǔ(1)(形)忠实:~志。(2)(形)(病势)沉重:危~。