椒风


椒风的组词


椒眼

jiāo yǎn

椒兰

jiāo lán

椒鹽

jiāo yán

椒馨

jiāo xīn

椒芳

jiāo fāng

椒壁

jiāo bì

椒阁

jiāo gé

椒合

jiāo hé

椒寝

jiāo qǐn

椒奠

jiāo diàn

椒疮

jiāo chuāng

椒掖

jiāo yè

椒阃

jiāo kǔn

椒坡

jiāo pō

椒园

jiāo yuán

椒萼

jiāo è

椒壶

jiāo hú

椒香

jiāo xiāng

椒繁

jiāo fán

椒鸡

jiāo jī

椒殿

jiāo diàn

椒醑

jiāo xǔ

椒丘

jiāo qiū

椒岸

jiāo àn

椒第

jiāo dì

椒子

jiāo zǐ

椒榝

jiāo shā

椒俎

jiāo zǔ

椒料

jiāo liào

椒屋

jiāo wū

椒图

jiāo tú

椒盘

jiāo pán

椒目

jiāo mù

椒举

jiāo jǔ

椒茶

jiāo chá

椒实

jiāo shí

椒瑾

jiāo jǐn

椒室

jiāo shì

椒瘴

jiāo zhàng

椒闼

jiāo tà

椒墙

jiāo qiáng

椒壸

jiāo kǔn

椒花

jiāo huā

椒桂

jiāo guì

椒户

jiāo hù

椒烟

jiāo yān

椒屏

jiāo píng

椒墀

jiāo chí

椒叶

jiāo yè

椒觞

jiāo shāng

椒锳

jiāo yīng

椒盐

jiāo yán

椒宫

jiāo gōng

椒浆

jiāo jiāng

椒颂

jiāo sòng

椒酒

jiāo jiǔ

椒泥

jiāo ní

椒潭

jiāo tán

椒椒

jiāo jiāo

椒台

jiāo tái

椒风

jiāo fēng

椒杯

jiāo bēi

椒庭

jiāo tíng

椒稰

jiāo xū

椒瑛

jiāo yīng

椒糈

jiāo xǔ

椒华

jiāo huá

椒口

jiāo kǒu

椒柏

jiāo bǎi

椒聊

jiāo liáo

椒德

jiāo dé

椒红

jiāo hóng

椒涂

jiāo tú

椒除

jiāo chú

椒闱

jiāo wéi

椒阿

jiāo ā

椒房

jiāo fáng


遡风

sù fēng

软风

ruǎn fēng

时风

shí fēng

炎风

yán fēng

跑风

pǎo fēng

糖风

táng fēng

雄风

xióng fēng

枯风

kū fēng

鹰风

yīng fēng

乡风

xiāng fēng

厉风

lì fēng

世风

shì fēng

泠风

líng fēng

驭风

yù fēng

钦风

qīn fēng

柔风

róu fēng

廉风

lián fēng

斗风

dòu fēng

霉风

méi fēng

迎风

yíng fēng

临风

lín fēng

回风

huí fēng

韶风

sháo fēng

丕风

pī fēng

淫风

yín fēng

陆风

lù fēng

仁风

rén fēng

热风

rè fēng

酸风

suān fēng

同风

tóng fēng

生风

shēng fēng

道风

dào fēng

中风

zhòng fēng

扬风

yáng fēng

迵风

dòng fēng

悲风

bēi fēng

痉风

jìng fēng

防风

fáng fēng

装风

zhuāng fēng

顺风

shùn fēng

排风

pái fēng

倒风

dào fēng

仙风

xiān fēng

乾风

qián fēng

搐风

chù fēng

酒风

jiǔ fēng

节风

jié fēng

歪风

wāi fēng

侈风

chǐ fēng

蜃风

shèn fēng

驰风

chí fēng

融风

róng fēng

台风

tái fēng

迅风

xùn fēng

幽风

yōu fēng

楚风

chǔ fēng

蕙风

huì fēng

新风

xīn fēng

弱风

ruò fēng

阳风

yáng fēng

关风

guān fēng

暴风

bào fēng

终风

zhōng fēng

竹风

zhú fēng

薰风

xūn fēng

山风

shān fēng

吹风

chuī fēng

凌风

líng fēng

抢风

qiāng fēng

男风

nán fēng

郑风

zhèng fēng

推风

tuī fēng

义风

yì fēng

邠风

bīn fēng

恶风

è fēng

愈风

yù fēng

走风

zǒu fēng

祛风

qū fēng

驱风

qū fēng

恒风

héng fēng

汉风

hàn fēng

邙风

máng fēng

省风

shěng fēng

士风

shì fēng

武风

wǔ fēng

捆风

kǔn fēng

寒风

hán fēng

变风

biàn fēng

敝风

bì fēng

季风

jì fēng

抟风

tuán fēng

熟风

shú fēng

扶风

fú fēng

英风

yīng fēng

雌风

cí fēng

戗风

qiāng fēng

飙风

biāo fēng

国风

guó fēng

五风

wǔ fēng

鞴风

bèi fēng

瘫风

tān fēng

吸风

xī fēng

希风

xī fēng

汤风

tāng fēng

湿风

shī fēng

趋风

qū fēng

化风

huà fēng

协风

xié fēng

眇风

miǎo fēng

逆风

nì fēng

诒风

yí fēng

手风

shǒu fēng

鍊风

liàn fēng

趣风

qù fēng

依风

yī fēng

偷风

tōu fēng

迷风

mí fēng

神风

shén fēng

九风

jiǔ fēng

颓风

tuí fēng

云风

yún fēng

信风

xìn fēng

捕风

bǔ fēng

噫风

yī fēng

闻风

wén fēng

凉风

liáng fēng

德风

dé fēng

成风

chéng fēng

醇风

chún fēng

头风

tóu fēng

习风

xí fēng

霜风

shuāng fēng

金风

jīn fēng

飔风

sī fēng

疠风

lì fēng

菄风

dōng fēng

谨风

jǐn fēng

承风

chéng fēng

乱风

luàn fēng

伤风

shāng fēng

南风

nán fēng

贼风

zéi fēng

球风

qiú fēng

开风

kāi fēng

善风

shàn fēng

飘风

piāo fēng

诗风

shī fēng

雅风

yǎ fēng

嫩风

nèn fēng

驶风

shǐ fēng

焚风

fén fēng

迟风

chí fēng

急风

jí fēng

向风

xiàng fēng

盐风

yán fēng

流风

liú fēng

松风

sōng fēng

洋风

yáng fēng

培风

péi fēng

浇风

jiāo fēng

巽风

xùn fēng

律风

lǜ fēng

长风

zhǎng fēng

翾风

xuān fēng

炼风

liàn fēng

严风

yán fēng

左风

zuǒ fēng

颠风

diān fēng

结风

jié fēng

披风

pī fēng

冽风

liè fēng

青风

qīng fēng

祖风

zǔ fēng

透风

tòu fēng

牌风

pái fēng

隙风

xì fēng

岚风

lán fēng

巡风

xún fēng

馋风

chán fēng

传风

chuán fēng

系风

xì fēng

王风

wáng fēng

党风

dǎng fēng

肝风

gān fēng

倾风

qīng fēng

候风

hòu fēng

滔风

tāo fēng

跌风

diē fēng

芳风

fāng fēng

腊风

là fēng

犯风

fàn fēng

心风

xīn fēng

赌风

dǔ fēng

霾风

mái fēng

分风

fèn fēng

末风

mò fēng

沓风

tà fēng

喉风

hóu fēng

清风

qīng fēng

癞风

lài fēng

军风

jūn fēng

怀风

huái fēng

随风

suí fēng

聆风

líng fēng

儒风

rú fēng

托风

tuō fēng

胡风

hú fēng

撩风

liáo fēng

秋风

qiū fēng

景风

jǐng fēng

西风

xī fēng

瞭风

liǎo fēng

熛风

biāo fēng

放风

fàng fēng

望风

wàng fēng

冬风

dōng fēng

整风

zhěng fēng

帆风

fān fēng

喝风

hē fēng

嘶风

sī fēng

上风

shàng fēng

诈风

zhà fēng

花风

huā fēng

曙风

shǔ fēng

旋风

xuàn fēng

八风

bā fēng

鼻风

bí fēng

游风

yóu fēng

尖风

jiān fēng

周风

zhōu fēng

刁风

diāo fēng

背风

bèi fēng

漏风

lòu fēng

醺风

xūn fēng

条风

tiáo fēng

见风

jiàn fēng

讹风

é fēng

凶风

xiōng fēng

泼风

pō fēng

从风

cóng fēng

腥风

xīng fēng

会风

huì fēng

逞风

chěng fēng

便风

biàn fēng

弊风

bì fēng

语风

yǔ fēng

吟风

yín fēng

出风

chū fēng

御风

yù fēng

遐风

xiá fēng

拜风

bài fēng

了风

le fēng

积风

jī fēng

东风

dōng fēng

惠风

huì fēng

泽风

zé fēng

画风

huà fēng

正风

zhèng fēng

搧风

shān fēng

华风

huá fēng

顔风

yán fēng

旁风

páng fēng

病风

bìng fēng

猋风

biāo fēng

飂风

liù fēng

闺风

guī fēng

顶风

dǐng fēng

肠风

cháng fēng

迁风

qiān fēng

鲜风

xiān fēng

张风

zhāng fēng

憎风

zēng fēng

考风

kǎo fēng

采风

cǎi fēng

感风

gǎn fēng

家风

jiā fēng

暄风

xuān fēng

微风

wēi fēng

偃风

yǎn fēng

古风

gǔ fēng

凯风

kǎi fēng

列风

liè fēng

扇风

shān fēng

朔风

shuò fēng

轮风

lún fēng

三风

sān fēng

抱风

bào fēng

辉风

huī fēng

探风

tàn fēng

韩风

hán fēng

被风

bèi fēng

樵风

qiáo fēng

作风

zuò fēng

晞风

xī fēng

可风

kě fēng

囊风

náng fēng

天风

tiān fēng

躲风

duǒ fēng

黄风

huáng fēng

刚风

gāng fēng

上一组词:椒瑛
下一组词:椒丘

更多椒的组词

椒风的意思


词语解释:

1.汉宫阁名。为昭仪所居。 2.泛指妃嫔.住处。

引证解释:

⒈ 汉宫阁名。为昭仪所居。

引《汉书·佞幸传·董贤》:“又召贤女弟以为昭仪,位次皇后,更名其舍为椒风,以配椒房云。”
颜师古注:“皇后殿称椒房。欲配其名,故云椒风。”
唐崔国辅《白纻辞》之二:“董贤女弟在椒风,窈窕繁华贵后宫。”

⒉ 泛指妃嫔住处。参见“椒房”。

引南朝宋谢庄《宋孝武宣贵妃诔》:“巡步檐而临蕙路,集重阳而望椒风。”
《梁书·皇后传·高祖丁贵嫔》:“椒风暖兮犹昔,兰殿幽而不阳。”

网络解释:

椒风

椒风是一个汉语词汇,拼音是jiāo fēng,泛指妃嫔住处,出自《宋孝武宣贵妃诔》。
更多风的组词

椒风详细解释


读音:jiāo

椒jiāo(名)指某些果实或种子有刺激性味道的植物:花~|辣~|胡~|秦~。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025