jiāo fán
jiāo yuán
jiāo xū
jiāo bǎi
jiāo zhàng
jiāo hú
jiāo wū
jiāo tái
jiāo chuāng
jiāo huá
jiāo tà
jiāo shāng
jiāo xīn
jiāo bēi
jiāo dì
jiāo jiāo
jiāo yè
jiāo gé
jiāo diàn
jiāo liào
jiāo bì
jiāo fēng
jiāo xiāng
jiāo yīng
jiāo wéi
jiāo yān
jiāo chú
jiāo pán
jiāo tán
jiāo qiū
jiāo kǒu
jiāo qǐn
jiāo ní
jiāo kǔn
jiāo hù
jiāo qiáng
jiāo tú
jiāo jǐn
jiāo lán
jiāo è
jiāo yán
jiāo liáo
jiāo kǔn
jiāo jiǔ
jiāo tíng
jiāo sòng
jiāo àn
jiāo yīng
jiāo tú
jiāo píng
jiāo shí
jiāo mù
jiāo fáng
jiāo gōng
jiāo yǎn
jiāo xǔ
jiāo hóng
jiāo dé
jiāo jī
jiāo yán
jiāo zǔ
jiāo xǔ
jiāo zǐ
jiāo chá
jiāo huā
jiāo jǔ
jiāo shā
jiāo guì
jiāo hé
jiāo pō
jiāo fāng
jiāo chí
jiāo jiāng
jiāo yè
jiāo shì
jiāo ā
jiāo diàn
kū tíng
yú tíng
guī tíng
bái tíng
luán tíng
yóu tíng
huāng tíng
fǎ tíng
chōng tíng
zhān tíng
mù tíng
hù tíng
guǐ tíng
běi tíng
mò tíng
xué tíng
qū tíng
jùn tíng
yíng tíng
xián tíng
xī tíng
fèng tíng
mù tíng
wài tíng
xùn tíng
xuán tíng
jiē tíng
huái tíng
fǔ tíng
jì tíng
fú tíng
biān tíng
sǎo tíng
jìng tíng
jì tíng
huā tíng
hè tíng
kūn tíng
kè tíng
shǎo tíng
chāng tíng
dāng tíng
dà tíng
shěng tíng
hàn tíng
kōng tíng
hún tíng
qín tíng
lái tíng
yí tíng
mín tíng
chán tíng
xī tíng
chūn tíng
pèi tíng
xíng tíng
lǐ tíng
qǐn tíng
hé tíng
jìng tíng
lóu tíng
gōng tíng
nán tíng
xīn tíng
dào tíng
kāi tíng
guì tíng
fēng tíng
yīng tíng
lóng tíng
jī tíng
zhōng tíng
jiā tíng
yù tíng
shì tíng
miào tíng
chū tíng
huáng tíng
lí tíng
huáng tíng
qióng tíng
zhū tíng
fēng tíng
xiè tíng
gōng tíng
què tíng
dí tíng
yǔ tíng
cí tíng
mán tíng
lǔ tíng
tóng tíng
diàn tíng
yáo tíng
yì tíng
niǎo tíng
fēn tíng
dòng tíng
bù tíng
tiān tíng
dì tíng
àn tíng
hòu tíng
guò tíng
fú tíng
lù tíng
mén tíng
yì tíng
bān tíng
jiāo tíng
qián tíng
jìn tíng
⒈ 指宫内。参见“椒房”。
引《宋书·后妃传论》:“自元嘉以降,内职稍繁,椒庭綺观,千门万户,而淫粧怪饰,变炫无穷。”
《周书·皇后传序》:“恩之所加,莫限廝皂;荣之所及,无隔险詖。於是升兰殿而正位,践椒庭而齐体者,非一人焉。”
隋薛道衡《昭君辞》:“我本良家子,充选入椒庭。”
用椒泥涂壁的厅房。比喻后宫。
椒jiāo(名)指某些果实或种子有刺激性味道的植物:花~|辣~|胡~|秦~。
庭读音:tíng庭tíng(1)(名)本义:厅堂:厅堂(2)(名)正房前的院子:前~|~院。(3)(名)指法庭:~长|开~。