chén gē
chén yè
chén huàn
chén wēi
chén jīn
chén lún
chén zǎo
chén hàn
chén juàn
chén zhù
chén jiē
chén zhōng
chén hàn
chén háo
chén zào
chén lù
chén zhá
chén jū
chén chuán
chén shǎng
chén jí
chén wèi
chén jǐn
chén lì
chén zhǐ
chén cōng
chén chǒng
chén mó
chén jiàn
chén yǔ
chén yào
chén móu
chén yuán
chén zèng
chén bǐ
chén què
chén yǐ
chén zhǔ
chén ruì
chén wén
chén duàn
chén xiàng
chén yú
chén bì
chén yí
chén yán
chén tīng
chén xuān
chén zhāng
chén yīn
chén zhōu
chén jǐng
chén yóu
chén fēi
chén suàn
chén lǜ
chén jià
chén xīn
chén ēn
chén shēng
chén yán
chén niàn
chén jīng
chén tí
chén cí
chén mìng
chén juàn
chén liú
chén wǎng
chén kuí
chén míng
chén zhèng
chén huái
chén shū
wáng jí
nán jí
bāo jí
wèi jí
xī jí
yào jí
jì jí
pí jí
lǐ jí
xiǎo jí
tài jí
zhǐ jí
qióng jí
tài jí
dān jí
pō jí
gāi jí
wǔ jí
fāng jí
dān jí
níng jí
míng jí
xī jí
èr jí
áo jí
yùn jí
mù jí
shū jí
bāng jí
dǐ jí
qū jí
yún jí
yì jí
yāng jí
jiàn jí
liù jí
zǐ jí
mèng jí
jiū jí
shì jí
gǒng jí
kǎo jí
yān jí
cāng jí
zào jí
chén jí
líng jí
xiàn jí
dàng jí
bèng jí
cí jí
sā jí
tiān jí
qióng jí
bèi jí
gēn jí
tóng jí
xiāng jí
kàng jí
chén jí
hé jí
xiāo jí
huāng jí
jiǎo jí
yán jí
chóng jí
xié jí
xiāo jí
dǐ jí
lǚ jí
zōng jí
zhū jí
guò jí
dìng jí
jùn jí
míng jí
pán jí
zào jí
huáng jí
jī jí
nán jí
dōng jí
fā jí
tǐ jí
huán jí
běi jí
dēng jí
rén jí
dòu jí
lì jí
gōng jí
dì jí
bó jí
liǎng jí
xià jí
bǎo jí
xī jí
wū jí
fù jí
shùn jí
yóu jí
jī jí
hán jí
bèi jí
huí jí
bā jí
bà jí
tuī jí
zhì jí
hóu jí
xuán jí
pèi jí
lín jí
wáng jí
jiǔ jí
yōu jí
yáng jí
xuán jí
yuán jí
zuǎn jí
qíng jí
dà jí
wǎng jí
děng jí
mín jí
wú jí
jiàn jí
diàn jí
xū jí
bù jí
zhǐ jí
chǔ jí
fá jí
yì jí
dì jí
zhōng jí
niè jí
xīn jí
dào jí
gāi jí
yàn jí
kūn jí
duān jí
pǐn jí
chén jí
sì jí
biǎo jí
huán jí
yuān jí
dān jí
lè jí
chén jí
xiàn jí
shěn jí
biān jí
yīn jí
zhì jí
jì jí
lóng jí
sān jí
shè jí
juàn jí
⒈ 即北极星。参见“北极星”。
引《晋书·律历志中》:“昔者圣人拟宸极以运璿璣,揆天行而序景曜,分辰野,敬农时,兴物利,皆以繫顺两仪,纪纲万物者也。”
⒉ 借指帝王。
引南朝陈徐陵《为陈武帝作相时与北齐广陵城主书》:“日月所鉴,天地所明,岂敢虚言欺妄宸极。”
宋张世南《游宦纪闻》卷四:“风马云车,儷百顺钩陈之卫;金枝玉叶,拱万龄宸极之尊。”
⒊ 比喻帝位。
引《文选·刘琨<劝进表>》:“宸极失御,登遐丑裔。”
李善注:“宸极,喻帝位。”
《旧唐书·忠义传上·苏安恒》:“今太子孝敬是崇,春秋既壮,若使统临宸极,何异陛下之身。”
明宋濂《故江南等处行中书省左司郎中王公墓志铭》:“洪武戊申春正月,皇帝正位宸极,布告中外。”
北极星。古以此星为最尊贵的星,故后人用以比喻帝王、君位。
宸chén(1)(名)〈书〉屋宇;深邃的房屋。(2)(名)〈书〉封建时代指帝王住的地方;引申为王位、帝王的代称。
极读音:jí极jí(1)(名)顶点;尽头:登峰造~|无所不用其~(用尽可能使用的各种手段)。(2)(名)地球的南北两端;磁体的两端;电源或电器上电流进入或流出的一端:南~|北~|阴~|阳~。(3)(动)尽;达到顶点;~力|~目四望|物~必反|~一时之盛。(4)(形)最终的;最高的:~度|~端|~量。(5)(副)表示达到最高度:~重要|~少数。注意:~重要|~少数。注意