tài cù
tài yáng
tài yǐ
tài gēng
tài xuán
tài hé
tài jiān
tài zǔ
tài yé
tài xī
tài sì
tài shèn
tài hào
tài bàn
tài fēi
tài hào
tài pín
tài ē
tài hòu
tài huáng
tài rèn
tài xū
tài wú
tài shǐ
tài xī
tài yì
tài jiàn
tài yì
tài gōng
tài píng
tài chòng
tài shàng
tài kōng
tài dì
tài wèi
tài hào
tài hào
tài lè
tài sūn
tài mò
tài xī
tài zhóu
tài zūn
tài shǒu
tài shī
tài qīng
tài chū
tài guò
tài zǐ
tài fù
tài zōng
tài yuè
tài chǐ
tài cāng
tài cháng
tài mèi
tài jūn
tài róng
tài gōng
tài yī
tài méng
tài zhāng
tài dì
tài tai
tài shān
tài guān
tài pǔ
tài jiē
tài háng
tài hú
tài zhù
tài shè
tài shāng
tài qǐn
tài shǐ
tài zhǔ
tài mǔ
tài yuán
tài láo
tài pú
tài yáng
tài gǔ
tài jiǎ
tài shì
tài hào
tài hé
tài pú
tài kāng
tài suì
tài bǎo
tài miào
tài zǎi
tài bǔ
tài pó
tài fù
tài zhǐ
tài yè
tài jí
tài yīn
tài tán
tài diǎ
tài yīn
tài huá
dān jí
qū jí
hé jí
qióng jí
dǐ jí
wáng jí
dān jí
yóu jí
xiāo jí
sā jí
yáng jí
bèng jí
dà jí
xiàn jí
zǐ jí
niè jí
kǎo jí
dǐ jí
huán jí
gōng jí
bó jí
tài jí
chén jí
jī jí
dēng jí
xié jí
jì jí
yún jí
kūn jí
zhōng jí
gāi jí
bǎo jí
yán jí
jiū jí
zōng jí
shěn jí
yùn jí
wú jí
chén jí
xuán jí
tuī jí
jī jí
tǐ jí
fāng jí
qíng jí
xiàn jí
cí jí
zuǎn jí
zhū jí
shùn jí
gǒng jí
liù jí
bāng jí
xiǎo jí
jiǔ jí
yāng jí
xuán jí
hán jí
yuán jí
wǔ jí
xī jí
dòu jí
juàn jí
yān jí
míng jí
pèi jí
qióng jí
xiāo jí
wǎng jí
èr jí
níng jí
yào jí
bèi jí
liǎng jí
zào jí
gāi jí
xū jí
dàng jí
zhǐ jí
yīn jí
zào jí
zhì jí
dìng jí
yuān jí
mèng jí
wū jí
xīn jí
yì jí
chén jí
biǎo jí
mín jí
kàng jí
lè jí
děng jí
shì jí
dōng jí
chóng jí
yì jí
zhǐ jí
huāng jí
tài jí
gēn jí
xiāng jí
áo jí
chén jí
bèi jí
pí jí
bā jí
jì jí
lóng jí
hóu jí
guò jí
nán jí
huáng jí
huán jí
jùn jí
wèi jí
lín jí
lì jí
wáng jí
fù jí
rén jí
bāo jí
zhì jí
bù jí
shū jí
yàn jí
tóng jí
lǚ jí
dān jí
lǐ jí
sì jí
duān jí
míng jí
pán jí
jiàn jí
biān jí
běi jí
huí jí
dì jí
dào jí
líng jí
pǐn jí
tiān jí
xī jí
dì jí
cāng jí
yōu jí
fā jí
bà jí
diàn jí
jiǎo jí
xī jí
shè jí
nán jí
pō jí
fá jí
chǔ jí
xià jí
mù jí
sān jí
jiàn jí
古代哲学家称最原始的混沌之气。谓太极运动而分化出阴阳,由阴[.好工具]阳而产生四时变化,继而出现各种自然现象,是宇宙万物之原。
宋代理学家则认为“太极”即是“理”。
谓天宫,仙界。
⒈ 古代哲学家称最原始的混沌之气。谓太极运动而分化出阴阳,由阴阳而产生四时变化,继而出现各种自然现象,是宇宙万物之原。
引《易·繫辞上》:“易有太极,是生两仪,两仪生四象,四象生八卦。”
孔颖达疏:“太极谓天地未分之前,元气混而为一,即是太初、太一也。”
⒉ 宋代理学家则认为“太极”即是“理”。
引《朱子语类》卷七五:“太极只是一箇浑沦底道理,里面包含阴阳、刚柔、奇耦,无所不有。”
清王夫之《张子正蒙注·太和》:“道者,天地人物之通理,即所谓太极也。”
⒊ 谓天宫,仙界。
引三国魏阮籍《咏怀》之七二:“时路乌足争?太极可翱翔。”
晋葛洪《抱朴子·吴失》:“园囿拟上林,馆第僭太极。”
《云笈七籤》卷八:“太极有元景之王,司摄三天之神仙者也。”
天地混沌未分以前,称为「太极」。
太tài(1)(形)高;大:~湖|~庙。(2)(形)极;最:~阳。(3)(形)身份最高或辈份更高的:~师。(4)(副)表示程度过分:汤~热;烫嘴。(5)(副)表示程度极高用于赞叹:这方案~好了。(6)(副)很;用于否定:不~好。(7)(Tài)姓。
极读音:jí极jí(1)(名)顶点;尽头:登峰造~|无所不用其~(用尽可能使用的各种手段)。(2)(名)地球的南北两端;磁体的两端;电源或电器上电流进入或流出的一端:南~|北~|阴~|阳~。(3)(动)尽;达到顶点;~力|~目四望|物~必反|~一时之盛。(4)(形)最终的;最高的:~度|~端|~量。(5)(副)表示达到最高度:~重要|~少数。注意:~重要|~少数。注意