hé shì
hé láng
hé yáo
hé yì
hé shù
hé děng
hé yīn
hé qí
hé diǎn
hé de
hé zì
hé yǔ
hé qióng
hé xǔ
hé wèi
hé qǔ
hé lùn
hé kǔ
hé fàn
hé sì
hé gé
hé yǐ
hé yòng
hé xǔ
hé dú
hé gù
hé qǐ
hé gǔ
hé xū
hé xiàng
hé dào
hé jù
hé chá
hé xiá
hé yì
hé ruò
hé bù
hé xiāo
hé lóu
hé zhě
hé wù
hé chì
hé cháng
hé nà
hé shāng
hé dāng
hé sì
hé shí
hé nài
hé cóng
hé hù
hé xiào
hé wèn
hé yóu
hé shū
hé tán
hé bì
hé cháng
hé cháng
hé yuán
hé rén
hé zài
hé wèi
hé láo
hé mǎn
hé shuí
hé wù
hé hé
hé luó
hé qú
hé hū
hé kuàng
hé shì
hé fán
hé céng
hé yǐ
hé suàn
hé suàn
hé liú
hé xìng
hé suǒ
hé fáng
hé qī
hé yōng
hé zhì
hé jù
hé lǐ
hé jū
hé zú
hé kān
hé fěn
hé jí
hé jù
hé chì
hé rú
hé wéi
hé guó
hé dàn
hé dài
hé shěng
hé gū
hé xiàn
hé chù
hé kān
hé yǒu
hé róng
hé gān
hé nǎi
hé cí
hé zhǐ
hé rì
hé tú
hé zāi
hé zé
bù jí
yùn jí
nán jí
diàn jí
xiàn jí
běi jí
pí jí
yīn jí
yào jí
jiàn jí
bó jí
èr jí
yuán jí
xiǎo jí
gōng jí
yóu jí
pǐn jí
cí jí
rén jí
jī jí
huán jí
jiǎo jí
yāng jí
kàng jí
shùn jí
yān jí
gǒng jí
jiǔ jí
yì jí
jī jí
dǐ jí
yì jí
chǔ jí
wèi jí
niè jí
biǎo jí
yán jí
zhǐ jí
zōng jí
tóng jí
wǎng jí
dōng jí
dì jí
xī jí
huáng jí
shū jí
fù jí
chén jí
kǎo jí
xī jí
wǔ jí
yōu jí
tuī jí
dì jí
líng jí
pán jí
lín jí
fāng jí
mù jí
huán jí
chóng jí
pèi jí
huí jí
lǐ jí
fā jí
wáng jí
lóng jí
tài jí
dìng jí
xiāng jí
zhì jí
gāi jí
lè jí
zào jí
bèng jí
wū jí
jiàn jí
xiāo jí
nán jí
sān jí
xīn jí
xiàn jí
zhǐ jí
jiū jí
tiān jí
xià jí
gēn jí
duān jí
dǐ jí
xū jí
jì jí
gāi jí
zhū jí
qū jí
zào jí
dān jí
xuán jí
bǎo jí
bèi jí
dān jí
dà jí
wáng jí
yuān jí
dào jí
yáng jí
zhì jí
bā jí
wú jí
hóu jí
míng jí
jì jí
áo jí
dòu jí
shì jí
sā jí
xī jí
huāng jí
yún jí
qíng jí
shè jí
liù jí
cāng jí
dàng jí
biān jí
níng jí
dān jí
chén jí
bāo jí
qióng jí
hán jí
juàn jí
liǎng jí
mín jí
tǐ jí
yàn jí
zhōng jí
mèng jí
xuán jí
sì jí
bà jí
xiāo jí
chén jí
tài jí
jùn jí
qióng jí
guò jí
dēng jí
zuǎn jí
bāng jí
lǚ jí
pō jí
míng jí
shěn jí
fá jí
bèi jí
zǐ jí
děng jí
kūn jí
xié jí
lì jí
hé jí
chén jí
⒈ 用反问的语气表示没有穷尽、终极。
引《楚辞·九辩》:“中瞀乱兮迷惑,私自怜兮何极?”
晋潘岳《寡妇赋》:“仰皇穹兮叹息,私自怜兮何极?”
南朝梁任昉《<王文宪集>序》:“士感知己,怀此何极?”
⒉ 用反问的语气表示不是出于。
引唐韩愈《奏汴州得嘉禾嘉瓜状》:“感自皇恩,微茎何极於造化;亲逢嘉瑞,小臣喜遇於休明。”
那里有穷尽的时候。反问语气,表示无穷无尽。
1. 疑问代词(a.什么,如“何人?”b.为什么,如“何必如此?”c.哪样,怎样,如“何不?”“何如?”d.哪里,如“何往?”e.发表反问,如“何乐而不为?”)。
2. 副词,多么:何其壮哉!
3. 姓。
极读音:jí极jí(1)(名)顶点;尽头:登峰造~|无所不用其~(用尽可能使用的各种手段)。(2)(名)地球的南北两端;磁体的两端;电源或电器上电流进入或流出的一端:南~|北~|阴~|阳~。(3)(动)尽;达到顶点;~力|~目四望|物~必反|~一时之盛。(4)(形)最终的;最高的:~度|~端|~量。(5)(副)表示达到最高度:~重要|~少数。注意:~重要|~少数。注意