chén xīn
chén zào
chén jiàn
chén kuí
chén duàn
chén cōng
chén yào
chén cí
chén suàn
chén yú
chén wēi
chén ruì
chén zhāng
chén juàn
chén hàn
chén chǒng
chén niàn
chén wén
chén bì
chén lún
chén què
chén yán
chén juàn
chén zhǐ
chén huàn
chén jīn
chén yè
chén yuán
chén jǐng
chén hàn
chén bǐ
chén jí
chén zhōng
chén wèi
chén míng
chén zǎo
chén zhù
chén tí
chén liú
chén yóu
chén zhǔ
chén jià
chén shēng
chén zhá
chén xiàng
chén chuán
chén zhèng
chén yǐ
chén wǎng
chén lù
chén shū
chén ēn
chén gē
chén mó
chén jǐn
chén yīn
chén yán
chén tīng
chén fēi
chén yǔ
chén zèng
chén jiē
chén zhōu
chén lǜ
chén lì
chén móu
chén mìng
chén háo
chén huái
chén shǎng
chén jīng
chén yí
chén jū
chén xuān
⒈ 谓皇帝的听闻。
引唐白居易《与元九书》:“欲稍稍递进闻於上。上以广宸聪,副忧勤;次以酬恩奬,塞言责;下以復吾平生之志。”
宋韩淲《涧泉日记》卷中:“既达宸聪,惧其言如訕上,乃逃於江表。”
⒉ 借指皇帝的心思、主意。
引明刘基《夏夜合州城中作》诗:“养梟殈凤天所厌,谁能抗疏回宸聪。”
清李渔《玉搔头·情试》:“只因这两箇小人在侧,终朝蛊惑宸聪,以致如此。”
君主的听闻。
宸chén(1)(名)〈书〉屋宇;深邃的房屋。(2)(名)〈书〉封建时代指帝王住的地方;引申为王位、帝王的代称。
聪读音:cōng聪cōng(1)(动)听觉灵敏:耳~目明。(2)(形)聪明、智力高、理解力强:~慧。