sāng luò
sāng fén
sāng é
sāng ěr
sāng jī
sāng hǎi
sāng shèn
sāng zhú
sāng qí
sāng pú
sāng má
sāng péng
sāng lí
sāng sè
sāng xiǎn
sāng huā
sāng hù
sāng gǔ
sāng mén
sāng lín
sāng zǐ
sāng é
sāng jià
sāng chā
sāng cāng
sāng gōng
sāng xǐ
sāng yuán
sāng shū
sāng hù
sāng jǐn
sāng hé
sāng huáng
sāng gōng
sāng gǔ
sāng niǎn
sāng jǐng
sāng nóng
sāng guǎn
sāng lǐ
sāng sī
sāng gān
sāng jīng
sāng ráng
sāng shàng
sāng yāng
sāng kǒng
sāng chén
sāng hù
sāng chóu
sāng xiē
sāng fù
sāng dù
sāng lún
sāng yě
sāng chóng
sāng pǔ
sāng gū
sāng jī
sāng shí
sāng jiān
sāng zhī
sāng mò
sāng yú
sāng yáng
sāng rèn er
sāng huò
sāng xīn
sāng zhè
sāng hú
sāng xiāng
sāng tián
sāng běn
sāng bǐ
sāng zhǔ
sāng jī
sāng yōng
sāng jiū
sāng tǔ
sāng chā
sāng cán
sāng zhù
sāng yú
sāng shèn
sāng yān
sāng fǔ
sāng ér
sāng lù
sāng qián
sāng yè
fǔ shū
jiè shū
líng shū
mén shū
cān shū
hù shū
gān shū
shén shū
nèi shū
niǔ shū
huáng shū
huán shū
dòu shū
huà shū
bì shū
mì shū
shéng shū
róng shū
quān shū
xuán shū
tiān shū
yáo shū
jūn shū
hào shū
dān shū
dēng shū
ào shū
kuí shū
jì shū
chí shū
qián shū
xī shū
chén shū
juàn shū
diàn shū
mì shū
shù shū
yán shū
wàn shū
zhōng shū
sāng shū
huò shū
èr shū
wò shū
dōng shū
xuán shū
⒈ 以桑木为门的转轴。借指贫寒之家。
引语出《庄子·让王》:“原宪居鲁,环堵之室,茨以生草;蓬户不完,桑以为枢”。
南朝宋刘义庆《世说新语·言语》:“原宪桑枢,不易有官之宅。”
明张居正《祭封一品李太夫人文》:“故有蓬户编氓,桑枢贱士,膾鳞为羞,采薇代旨。”
清黄宗羲《吴处士墓碣铭》:“君奋桑枢褐塞之下,而急人之急。”
用桑枝作门枢。比喻贫贱。
桑sāng(1)(名)桑树;乔木;叶子是蚕的饲料;嫩枝的韧皮纤维可造纸;果穗可以吃;嫩枝、根的白皮、叶和果实均可入药。(2)(名)姓。
枢读音:shū枢shū(1)(名)门上的转轴。(2)(名)枢纽;重要的部分;起决定性作用的部分。