jiǎo hěn
jiǎo shàn
jiǎo quǎn
jiǎo kàng
jiǎo huò
jiǎo móu
jiǎo tè
jiǎo guǐ
jiǎo jié
jiǎo fú
jiǎo hěn
jiǎo tóng
jiǎo qiǎo
jiǎo qiáng
jiǎo luàn
jiǎo shì
jiǎo kè
jiǎo xīn
jiǎo bì
jiǎo huì
jiǎo yǒng
jiǎo wěi
jiǎo kǒu
jiǎo wàng
jiǎo shòu
jiǎo dù
jiǎo chóng
jiǎo xìng
jiǎo kuài
jiǎo tóng
jiǎo jué
jiǎo huá
jiǎo xù
jiǎo bào
jiǎo qǐ
jiǎo biàn
jiǎo hài
jiǎo kè
jiǎo jū
jiǎo fèn
jiǎo bīn
jiǎo hǎo
jiǎo è
jiǎo zhà
jiǎo jié
jiǎo dù
jiǎo nòng
jiǎo suàn
jiǎo náo
jiǎo lì
jiǎo jié
jiǎo hàn
jiǎo huá
jiǎo xiǎn
jiǎo suàn
jiǎo gǒu
jiǎo chěng
jiǎo jì
jiǎo suàn
jiǎo xué
jiǎo héng
jiǎo xìng
jiǎo xiá
jiǎo zé
jiǎo shù
jiǎo lì
jiǎo jìng
jiǎo zhan
jiǎo shù
jiǎo nìng
jiǎo lài
xiān huá
jù huá
yín huá
guǐ huá
háo huá
bǎ huá
xiāo huá
jī huá
ào huá
kuáng huá
jiān huá
jié huá
wán huá
jiǎo huá
qī huá
jīng huá
piāo huá
héng huá
qīng huá
tān huá
diāo huá
jū huá
dà huá
qiáng huá
yóu huá
jié huá
kuài huá
chāng huá
zǎng huá
xié huá
zéi huá
lí huá
xiá huá
xiǎn huá
nìng huá
xiōng huá
jīng huá
xiāo huá
狡猾,狡滑jiǎohuá,jiǎohuá
(1) 诡诈不可信,狡诈刁钻
例狡猾的敌人引人上钩英crafty⒈ 诡诈刁钻。亦指诡诈刁钻之人。
引《左传·昭公二十六年》:“若我一二兄弟甥舅,奬顺天法,无助狡猾,以从先王之命……则所愿也。”
宋秦观《任臣策下》:“后世狂夫小子狡猾不道之人,或假其名以资盗,窃其器以售姦。”
清孙枝蔚《任明府捉贼歌》:“一贼藏身伍皂快,狡猾颇得上官爱。”
鲁迅《呐喊·狂人日记》:“狮子似的凶心,兔子的怯弱,狐狸的狡猾。”
⒉ 机灵。
引《再生缘》卷十下:“天生狡猾聪明性,他的那应变言词随口来。”
老舍《自传》:“今已有一男一女,均狡猾可喜。”
⒊ 指情意深厚。
引唐寒山《诗》之一一五:“夫妻共百年,相怜情狡猾。”
⒋ 鬼名。
诡变多诈。《西游记.第二五回》:「这泼猴,虽是狡猾奸顽,却倒有些孝意。」《初刻拍案惊奇.卷一三》:「却是为他有钱财使用,又好结识那一班惨刻狡猾没天理的衙门中人。多只是奉承过去,那个敢与他一般见识。」也作「狡狯」。