hàn jiāo
hàn kè
hàn chén
hàn yǒng
hàn jūn
hàn jīn
hàn fù
hàn jiāng
hàn yì
hàn jí
hàn yǔ
hàn xù
hàn lǐ
hàn jiǎn
hàn zhú
hàn áo
hàn zhàng
hàn lǚ
hàn zhù
hàn lì
hàn cōng
hàn zi
hàn pú
hàn dú
hàn ér
hàn jiāng
hàn ēn
hàn jù
hàn lǔ
hàn cè
hàn là
hàn guāng
hàn fèn
hàn yuè
hàn shuǐ
hàn dì
hàn zǔ
hàn shǐ
hàn biǎo
hàn yí
hàn shì
hàn bài
hàn sài
hàn yàn
hàn hào
hàn sī
hàn shèng
hàn hòu
hàn fāng
hàn shì
hàn zhèn
hàn miáo
hàn yí
hàn guān
hàn huǒ
hàn gāo
hàn yīn
hàn wǔ
hàn pèi
hàn jiǎn
hàn líng
hàn gāng
hàn dào
hàn tǒng
hàn kǒu
hàn xìng
hàn dǐng
hàn pǔ
hàn jiā
hàn gōng
hàn gé
hàn rén
hàn diāo
hàn jiàn
hàn wáng
hàn zhǔ
hàn huà
hàn jìng
hàn guān
hàn dì
hàn zhì
hàn xué
hàn fēng
hàn quē
hàn zhì
hàn yuán
hàn zuò
hàn yìn
hàn mín
hàn zhǔ
hàn nǚ
hàn zhōng
hàn wén
hàn zhì
hàn gāo
hàn lú
hàn diào
hàn jī
hàn jué
hàn zì
hàn shì
hàn tǔ
hàn zú
hàn lǜ
hàn guó
hàn tíng
hàn jīng
hàn má
hàn dū
hàn bēi
hàn gāo
hàn huáng
hàn fǎ
hàn áo
hàn èr
hàn jié
hàn diǎn
hàn fù
hàn jī
hàn bì
hàn yīn
hàn sēng
hàn shū
hàn zhuàn
hàn qū
tuó gāo
píng gāo
hàn gāo
gān gāo
lín gāo
héng gāo
míng gāo
kuí gāo
guī gāo
dōng gāo
jiāng gāo
tián gāo
shuāng gāo
zhì gāo
tíng gāo
yī gāo
shén gāo
qīng gāo
jié gāo
nuò gāo
jiǔ gāo
lán gāo
jú gāo
qián gāo
qiè gāo
jié gāo
shān gāo
xí gāo
hán gāo
chéng gāo
jī gāo
zé gāo
yù gāo
⒈ 亦作“汉皐”。 山名。在湖北襄阳西北。相传周郑交甫于汉皋台下遇二女,二女解佩相赠。
引《文选·张衡<南都赋>》:“耕父扬光於清泠之渊,游女弄珠於汉皐之曲。”
李善注引《韩诗外传》:“郑交甫将南适楚,遵波汉皐臺下,乃遇二女,佩两珠,大如荆鸡之卵。”
唐陆龟蒙《读<襄阳耆旧传>因作五百言寄皮袭美》诗:“汉皋古来雄,山水天下秀。”
《花月痕》第十五回:“宝枕赠陈思,汉皋要交甫。”
⒉ 汉口的别称。
汉hàn(1)(名)朝代;公元前206…公元220年;刘邦所建。参看〔西汉〕、〔东汉〕。(2)(名)后汉。(3)(名)元末农民起义领袖陈友谅所建的政权(1360…1363)。(4)(名)汉族:~人|~语。(5)(名)男子:老~|好~|英雄~|彪形大~。(6)(名)指银河:银~。
皋读音:gāo,háo[ gāo ]1. 水边的高地,岸:江皋。汉皋。
2. 沼泽,湖泊:“鹤鸣于九皋”。