lán zé
lán shè
lán jiāo
lán táng
lán yàn
lán tiáo
lán yì
lán guī
lán yān
lán dēng
lán gāo
lán xiāng
lán dū
lán xùn
lán zhī
lán gāng
lán yuè
lán yè
lán zhōu
lán yīng
lán jīn
lán shì
lán xūn
lán zhǔ
lán tíng
lán wèi
lán yá
lán qiū
lán huái
lán xiū
lán yīn
lán ài
lán zhù
lán liáo
lán pǔ
lán shěng
lán jīn
lán yáo
lán yù
lán shǔ
lán fáng
lán shí
lán shē
lán mèng
lán gāng
lán shì
lán qí
lán xiù
lán tuó
lán báo
lán fén
lán sūn
lán cǎo
lán nà
lán náo
lán tái
lán zhǐ
lán dān
lán huì
lán zhào
lán tāng
lán shēng
lán yú
lán jiǎn
lán yán
lán ruò
lán xūn
lán huā
lán gāi
lán guì
lán zhāng
lán gàn
lán pén
lán yè
lán zhào
lán zǐ
lán yóu
lán kè
lán zhōu
lán jia
lán dàn
lán jīn
lán gāo
lán chéng
lán shí
lán gé
lán fāng
lán jìn
lán huì
héng gāo
jié gāo
tián gāo
shuāng gāo
qīng gāo
nuò gāo
zé gāo
hán gāo
gān gāo
xí gāo
jiāng gāo
lín gāo
dōng gāo
tíng gāo
yī gāo
qiè gāo
jiǔ gāo
yù gāo
tuó gāo
guī gāo
shén gāo
jié gāo
shān gāo
kuí gāo
jú gāo
qián gāo
píng gāo
zhì gāo
lán gāo
chéng gāo
hàn gāo
míng gāo
jī gāo
⒈ 长兰草的涯岸。
引《楚辞·离骚》:“步余马於兰皋兮,驰椒丘且焉止息。”
朱熹集注:“泽曲曰皋,其中有兰,故曰兰皋。”
宋张孝祥《雨中花慢》词:“认得兰皋琼珮,水馆冰綃。”
清黄景仁《江上夜望》诗:“推篷失孤鹤,双桨倚兰皋。”
兰lán(1)(名)兰花。(2)(名)兰草。(3)(名)古书上指木兰:~浆。(4)(名)(Lán)姓。
皋读音:gāo,háo[ gāo ]1. 水边的高地,岸:江皋。汉皋。
2. 沼泽,湖泊:“鹤鸣于九皋”。