zhī yè
zhī shòu
zhī lì
zhī cóng
zhī yī
zhī jìng
zhī fú
zhī zhī
zhī mìng
zhī shì
zhī shùn
zhī chéng
zhī xiū
zhī fū
zhī yì
zhī ruò
zhī rǔ
zhī jīn
zhī sǒng
zhī sǒng
zhī chì
zhī fèng
zhī yǎng
zhī gōng
zhī qián
zhī yīng
zhī sù
zhī tì
zhī yīng
zhī lǐn
zhī huí
zhī lì
zhī zhào
zhī kè
zhī wèi
zhī lì
zhī jiè
zhī yōng
zhī qín
zhī hòu
shì yìng
sì yīng
dā ying
fǎn yìng
chéng yìng
hū yìng
màn yīng
guān yīng
zhēng yīng
fú yìng
míng yīng
liào yìng
pī yìng
màn yīng
ruì yìng
xiāng yīng
xiǎng yìng
sì yīng
guāi yīng
líng yìng
suǒ yīng
jiào yìng
gé yìng
bào yìng
chōng yīng
qì yìng
dàn yīng
fú yìng
shùn yìng
gǎn yìng
dāng yìng
lǐ yīng
chóu yīng
zhī yìng
píng yìng
duō yīng
chéng yìng
féng yìng
hé yìng
gē yìng
míng yīng
fàn yìng
dí yīng
jiào yìng
huàn yìng
gé yìng
bù yīng
hé yìng
huí yìng
yī yīng
chóu yìng
jì yìng
xiào yìng
bǎo yìng
jiē yìng
hōng yìng
zhǐ yīng
bǐng yìng
xuán yīng
jī yīng
zhī yīng
jiù ying
chěng yìng
qià yìng
gōng yìng
qǔ yìng
sī yìng
biàn yìng
yáo yìng
yīn yìng
chóu yìng
jiā yìng
cè yìng
zhào yìng
jí yìng
duì yìng
xiū yìng
gě yìng
zhì yìng
tiān yìng
gè yìng
gāi yìng
guāng yìng
jiāo yīng
⒈ 恭敬地伺候,照应。
引宋吴自牧《梦粱录·角觝》:“但内等子设额一百二十名,内有管押人员十将各二名,上中等各五对,下等八对,剑棒手五对,餘皆额里额外,准备祗应。”
《水浒传》第五八回:“客官不知,但是来寻山寨头领,必然是社火中人故旧交友,岂敢有失祗应?便当去报。”
《清平山堂话本·柳耆卿诗酒翫江楼记》:“本处有一美丽歌妓,姓周,小字月仙,柳七官人,每召至楼上歌唱祗应。”
⒉ 指侍从。
引《宣和遗事》后集:“金人遣使入城,言国主有命,於京师中,选择十八已下女子一千五百人,充后宫祗应。”
⒊ 犹供职。
引宋范仲淹《奏乞在京并诸道医学教授生徒》:“取医道精深高等者,方得入翰林院祗应。”
明何良俊《四友斋丛说·史三》:“则或以工画,或以能棋,各守技业,以备祗应。”
祗zhī(动)〈书〉恭敬。
应读音:yīng,yìng[ yīng ]1. 该,当,又引申料想理该如此:应当。应该。应分(fèn )。应有尽有。
2. 回答:答应。喊他不应。应承。
3. 随,即:“桓督诸将周旋赴讨,应皆平定”。
4. 姓。