màn dàn
màn kōng
màn làng
màn mí
màn yǎn
màn mí
màn lüè
màn xiàn
màn rán
màn dào
màn làn
màn hú
màn zī
màn tán
màn kuì
màn xiè
màn cì
màn mǎng
màn kòu
màn tí
màn bāo
màn xìng
màn lù
màn yǎn
màn zhe
màn bù
màn lù
màn tiān
màn shū
màn sàn
màn yán
màn bǐ
màn mǒ
màn qiáng
màn shī
màn pǐn
màn méi
màn jué
màn huà
màn xián
màn huàn
màn shí
màn xì
màn hàn
màn pō
màn ěr
màn sǒu
màn yě
màn láng
màn jiāng
màn bō
màn shì
màn yí
màn yì
màn yān
màn chéng
màn wén
màn jiā
màn liú
màn hú
màn mà
màn kè
màn jìn
màn qiǎn
màn gǎng
màn xiě
màn yǔ
màn sù
màn shā
màn màn
màn chāo
màn cháng
màn hè
màn lán
màn lè
màn zhì
màn yún
màn zhǒng
màn kuáng
màn zhǐ
màn miàn
màn juǎn
màn huà
màn kǒu
màn yán
màn yuán
màn wū
màn shēng
màn gē
màn àn
màn wèi
màn shān
màn yuǎn
màn lǐ
màn dú
màn yín
màn yīng
màn luàn
màn huàn
màn yóu
màn tóu
màn lì
màn guàn
màn yǔ
màn ér
màn miè
màn shī
màn chán
màn shuō
dā ying
pī yìng
jì yìng
chéng yìng
sì yīng
míng yīng
guāng yìng
suǒ yīng
dāng yìng
zhǐ yīng
jiē yìng
yī yīng
xiǎng yìng
zhī yīng
jiào yìng
bǐng yìng
gāi yìng
gè yìng
sī yìng
xiū yìng
xuán yīng
líng yìng
ruì yìng
màn yīng
gě yìng
màn yīng
chěng yìng
shì yìng
guān yīng
bǎo yìng
zhī yìng
zhēng yīng
zhì yìng
gǎn yìng
liào yìng
fú yìng
jī yīng
biàn yìng
fú yìng
yīn yìng
cè yìng
zhào yìng
dàn yīng
míng yīng
qià yìng
hé yìng
huàn yìng
gé yìng
guāi yīng
dí yīng
qǔ yìng
gé yìng
jiào yìng
jiāo yīng
chéng yìng
hū yìng
duì yìng
féng yìng
gē yìng
chōng yīng
tiān yìng
gōng yìng
yáo yìng
duō yīng
lǐ yīng
chóu yīng
fǎn yìng
huí yìng
chóu yìng
jiù ying
bù yīng
píng yìng
hōng yìng
chóu yìng
hé yìng
jí yìng
qì yìng
jiā yìng
sì yīng
bào yìng
xiào yìng
fàn yìng
shùn yìng
xiāng yīng
随便(.好工具)答应。
⒈ 随便答应。
引清王士禛《池北偶谈·谈异七·女侠》:“试问何人,停骑漫应曰:‘不知何许人。’”
清蒲松龄《聊斋志异·霍女》:“女自与榜人妇言之,妇目黄,黄漫应焉。”
鲁迅《<伪自由书>前记》:“对于达夫先生的嘱咐,我是常常‘漫应之曰:那是可以的’的。”
漫màn(1)(动)水过满;向外流:水~出来了。(2)(形)到处都是;遍:~山遍野|黄沙~天|~天大雾。(3)(动)不受约束;随便:散~|~谈|~无目的。
应读音:yīng,yìng[ yīng ]1. 该,当,又引申料想理该如此:应当。应该。应分(fèn )。应有尽有。
2. 回答:答应。喊他不应。应承。
3. 随,即:“桓督诸将周旋赴讨,应皆平定”。
4. 姓。