màn dàn
màn jiē
màn yán
màn shén
màn yì
màn huāng
màn kòu
màn fù
màn màn
màn qiě
màn suǒ
màn qī
màn dàn
màn yuē
màn yǔ
màn shuō
màn cí
màn shēng
màn chéng
màn hǎo
màn háo
màn lián
màn bì
màn zhèng
màn wǔ
màn cáng
màn dào
màn gē
màn láo
màn cí
màn yù
màn kuā
màn zhà
màn tā
màn yīng
màn chī
màn mèi
màn qiē
màn yú
màn ěr
màn chà
màn lán
màn mà
màn dài
sì yīng
gǎn yìng
zhào yìng
féng yìng
jiù ying
hōng yìng
yīn yìng
chōng yīng
biàn yìng
ruì yìng
chěng yìng
zhēng yīng
gāi yìng
sì yīng
hé yìng
tiān yìng
duō yīng
dāng yìng
jì yìng
zhì yìng
guāi yīng
xiǎng yìng
fǎn yìng
chéng yìng
jī yīng
gè yìng
jiào yìng
míng yīng
hū yìng
jiāo yīng
jiē yìng
gē yìng
qià yìng
dàn yīng
sī yìng
dā ying
shì yìng
gé yìng
chéng yìng
chóu yìng
màn yīng
yáo yìng
guāng yìng
fú yìng
hé yìng
qǔ yìng
jiào yìng
màn yīng
gé yìng
huàn yìng
liào yìng
yī yīng
qì yìng
líng yìng
duì yìng
xuán yīng
bǎo yìng
bǐng yìng
xiū yìng
xiào yìng
píng yìng
huí yìng
zhī yīng
fàn yìng
jiā yìng
cè yìng
jí yìng
zhī yìng
chóu yìng
míng yīng
gōng yìng
shùn yìng
pī yìng
lǐ yīng
fú yìng
chóu yīng
zhǐ yīng
gě yìng
dí yīng
suǒ yīng
bù yīng
bào yìng
xiāng yīng
guān yīng
⒈ 随便地应答。谩,通“漫”。而已。’余谩应之。”
引宋苏辙《龙川别志》卷上:“它日,晚幸祕阁,惟杜镐方直宿。上骤问之曰:‘古所谓河出图, 洛出书,果如何事耶?’ 镐老儒,不测上旨,谩应曰:‘此圣人以神道设教耳。’”
明沉德符《野获编·禨祥·衣内出火》:“﹝李维楨﹞谓予曰:‘我昨日易一紵袍,而火星四出,子知为何祥?’余谩应曰:‘此为离明上烛台耀,公内召必矣。’”
清戴名世《<张贡五文集>序》:“翁曰:‘为文之道,吾赠君两言,曰“割爱”
轻蔑,没有礼貌:~骂。
应读音:yīng,yìng[ yīng ]1. 该,当,又引申料想理该如此:应当。应该。应分(fèn )。应有尽有。
2. 回答:答应。喊他不应。应承。
3. 随,即:“桓督诸将周旋赴讨,应皆平定”。
4. 姓。