bào sāi
bào xiào
bào yá
bào guó
bào kuàng
bào xiāo
bào juān
bào shuì
bào duān
bào shuō
bào xiū
bào shī
bào zi
bào miào
bào chuán
bào tiáo
bào xiè
bào tiě
bào pìn
bào chà
bào chou
bào gào
bào luó
bào yàn
bào shēng
bào sāng
bào kě
bào yuān
bào jǐng
bào zhēng
bào diǎn
bào dǎo
bào lǐ
bào dào
bào dá
bào zhàng
bào yòu
bào xuě
bào yuàn
bào yǔn
bào tóng
bào zhèng
bào tóu
bào zuì
bào zhàn
bào jiè
bào shū
bào nián
bào dān
bào chéng
bào dāng
bào wén
bào yè
bào sì
bào sài
bào shí
bào shī
bào cháng
bào kǎo
bào lǐ
bào zhū
bào xiǎng
bào zhāng
bào wù
bào zhǔ
bào jié
bào hèn
bào shù
bào xiào
bào zhuàng
bào tān
bào fàn
bào fáng
bào gēng
bào kuàng
bào lù
bào gōng
bào dé
bào qiú
bào guān
bào nuò
bào tóu
bào suì
bào guǎn
bào běn
bào ēn
bào fù
bào dào
bào fèi
bào xiǎo
bào yìng
bào fù
bào rén
bào yōu
bào tíng
bào jià
bào àn
bào kuàng
bào yú
bào sǎo
bào chóu
bào mǎ
bào shè
bào yuān
bào pī
bào biǎo
bào shēn
bào dīng
bào zhàng
bào bèi
bào xìn
bào mìng
bào shěn
bào zhǐ
bào kān
bào chóu
bào qǐng
bào chūn
bào sòng
bào zàng
bào fú
bào fó
bào bǎn
bào zhī
bào huà
bào huāng
bào lù
bào bà
bào chēng
bào xǐ
dàn yīng
líng yìng
fú yìng
jì yìng
zhào yìng
fàn yìng
chōng yīng
sì yīng
cè yìng
shùn yìng
qì yìng
bǐng yìng
gè yìng
sì yīng
màn yīng
chóu yìng
hé yìng
huí yìng
shì yìng
xiào yìng
chéng yìng
xuán yīng
jiē yìng
qià yìng
hé yìng
zhī yīng
chéng yìng
guāi yīng
bù yīng
bǎo yìng
hū yìng
zhì yìng
tiān yìng
zhǐ yīng
pī yìng
màn yīng
píng yìng
míng yīng
liào yìng
bào yìng
ruì yìng
jiā yìng
gě yìng
gōng yìng
dí yīng
yīn yìng
zhī yìng
xiǎng yìng
chěng yìng
guāng yìng
biàn yìng
jiào yìng
yī yīng
lǐ yīng
jiāo yīng
duì yìng
suǒ yīng
jiào yìng
hōng yìng
xiū yìng
jiù ying
gé yìng
féng yìng
gē yìng
jī yīng
zhēng yīng
qǔ yìng
dāng yìng
duō yīng
gāi yìng
dā ying
gé yìng
jí yìng
yáo yìng
chóu yìng
xiāng yīng
chóu yīng
gǎn yìng
fú yìng
huàn yìng
sī yìng
guān yīng
míng yīng
fǎn yìng
(名)佛教用语,原指做善事得善报,做恶事得恶报,现只用后一个意思。
⒈ 古人信奉天人感应之说,把日月星辰等自然界的变化说成是对人事治乱的反应或预示,称为报应。
引《汉书·成帝纪》:“朕亲飭躬,郊祀上帝。皇天报应,神光并见。”
《魏书·世祖纪》:“岂朕精诚有感,何报应之速,云雨震洒,流泽霑渥。”
⒉ 指祭祷的灵验。
引宋洪迈《夷坚丙志·李明微》:“李明微法师, 福州人,道戒孤高,为人拜章伏词,报应甚著。”
⒊ 佛教语。原谓种善因得善果,种恶因得恶果,后专指种恶因得恶果。
引晋袁宏《后汉纪·明帝纪下》:“生时所行善恶皆有报应。”
宋苏轼《袁宏论佛说》:“又以为人死精神不灭,随復受形,生时善恶,皆有报应。”
《二刻拍案惊奇》卷二十:“随人善恶细微,各彰报应。”
高云览《小城春秋》第十一章:“‘你也相信报应?’ 剑平不由得笑了。”
《汉书·淮阳宪王刘钦传》:“今王舅博(张博 )数遗王书,所言悖逆……而恬有博言,多予金钱,与相报应,不忠莫大焉。”
例如:你这样专干坏事,难道不怕报应吗!4.往还,交往。
⒋ 回报;回音。
引宋司马光《抚纳西人诏意》:“曏边臣奏陈,云彼君臣失职,及移文詰问,曾无报应。”
宋文天祥《提刑节制司与安抚司平寇循环历》:“而宇文丈坚谓长沙去山前迢递,报应不免迟缓,恐误事机。”
种善因得善果,种恶因得恶果。后专指做坏事的人必定会遭受恶运。
报bào(1)(动)告诉:~名|~账。(2)(动)回答:~友人书|~之以热烈的掌声。(3)(动)报答;用实际行动表示感谢:~恩。(4)(动)报复:~仇|~怨。(5)(动)报应:现世~。(6)(名)报纸:日~|机关~|登~|看~。(7)(名)指某些刊物:画~|学~。(8)(名)指用文字报道消息或发表意见的某些东西:喜~|海~|黑板~。(9)(名)指电报:发~机|送~员。
应读音:yīng,yìng[ yìng ]1. 回答或随声相和:应答。呼应。应对(答对)。应和(hè)。反应(a.化学上指物质发生化学变化,产生性质和成分与原来不同的新物质;b.人和动物受到刺激而发生的活动和变化;c.回响,反响)。
2. 接受,允许,答应要求:应邀。应聘。应考。
3. 顺合,适合:顺应。适应。应机。应景。应时。应用文。
4. 对待:应付。应变。应酬。