àn fā
àn wèn
àn yuàn
àn yīng
àn shí
àn jiǎ
àn ǒu
àn jué
àn yā
àn yuè
àn nà
àn fǎ
àn bīng
àn xié
àn lùn
àn wén
àn zhì
àn lè
àn wèi
àn yā
àn gé
àn yì
àn yè
àn qǔ
àn tún
àn gē
àn lín
àn yǔ
àn xíng
àn xiàn
àn chéng
àn bù
àn xùn
àn bǐ
àn jūn
àn zhì
àn bǎn
àn shā
àn dá
àn tǎo
àn zhāng
àn jiǔ
àn shěng
àn jiē
àn zhào
àn jǔ
àn fǔ
àn mó
àn zé
àn shí
àn yàn
àn yuè
àn hé
àn mài
àn jǐ
àn dǔ
àn xià
àn cí
àn chá
àn xù
àn bān
àn xuǎn
àn lǐ
àn shì
àn pèi
àn líng
àn yǎn
àn yīn
àn xiào
àn xún
àn jué
àn diào
àn jié
àn zuì
àn běn
àn xún
àn liàn
àn pāi
àn cì
àn xí
àn nài
àn jiàn
àn fù
àn mó
àn tián
àn dàn
àn jiǎn
àn lì
àn shuō
àn jū
àn yù
àn zhèng
àn qī
àn qiú
àn dīng
àn shì
àn jí
àn jū
àn hē
àn jù
àn hé
àn shāng
àn nà
àn dìng
àn dú
àn kòu
àn jié
àn jīn
àn wǔ
àn hú
àn jiàn
àn qiāo
gū pèi
lián pèi
zhěng pèi
biāo pèi
cù pèi
róng pèi
xuān pèi
bìng pèi
zhēng pèi
zōu pèi
bǐng pèi
sǒng pèi
huǎn pèi
jiān pèi
fēi pèi
fǎn pèi
liǎo pèi
ān pèi
xī pèi
jīn pèi
róu pèi
chuí pèi
huáng pèi
yū pèi
qiè pèi
xián pèi
tóng pèi
wǎn pèi
yù pèi
huí pèi
yún pèi
mǎ pèi
jiàng pèi
diāo pèi
qīng pèi
rì pèi
hái pèi
cè pèi
chěng pèi
gòng pèi
yí pèi
liǎn pèi
yì pèi
liù pèi
xiá pèi
jī pèi
mǐ pèi
biān pèi
fēi pèi
mí pèi
lián pèi
guǐ pèi
líng pèi
shuì pèi
zhí pèi
hè pèi
luán pèi
jiāo pèi
cháng pèi
qiè pèi
qí pèi
dùn pèi
zhēng pèi
jué pèi
bǎi pèi
lǎn pèi
chuí pèi
héng pèi
lóng pèi
ān pèi
wú pèi
yù pèi
fèng pèi
àn pèi
bā pèi
chí pèi
wǎng pèi
jiāng pèi
⒈ 谓扣紧马缰使马缓行或停止。
引《史记·绛侯周勃世家》:“壁门士吏谓从属车骑曰:‘将军约,军中不得驱驰。’於是天子乃按轡徐行。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·序志》:“按轡文雅之场,环络藻绘之府,亦几乎备矣。”
宋陈善《扪虱新话·李林甫一计陷数人》:“帝尝大陈乐勤政楼,既罢,兵部侍郎卢绚按轡絶道去,帝爱其藴藉,称美之。”
清纪昀《阅微草堂笔记·姑妄听之二》:“至林谷深处,妇忽按轡不行。”
勒住马缰。《汉书.卷四○.周勃传》:「亚夫乃传言开壁门,壁门士请车骑曰:『将军约,军中不得驱驰。』于是天子乃按辔徐行。」《初刻拍案惊奇.卷三》:「只见后头有一人奔马赶来,遇著东山的骡,便按辔少驻。」也作「案辔」。
按àn(1)(动)本义:(用手或指头)压:(用手或指头)压(2)(动)压住;搁下:~下。(3)(动)抑制:~捺住心头怒火。(4)(动)用手压住不动:~住。(5)(介)依照。(6)(动)〈书〉考查;核对。(7)(动)(编者、作者等)加按语:编者~|~时|~脉|~期|~语|~需分配。
辔读音:pèi辔pèi(名)驾驭牲口用的嚼子和缰绳。也叫辔头(tóu):~头|鞍~|执~。