guó hùn
náo hún
wěi hún
sī hùn
yáo hùn
zhuó hùn
nào hùn
yí hún
zá hùn
shì hùn
fēng hùn
cè hùn
é hùn
dùn hùn
hú hùn
hún hùn
chán hún
qiān hún
fèn hùn
pēi hùn
chén hún
yī hùn
mào hùn
hán hùn
jiāo hùn
méng hùn
nǎo hùn
méng hùn
yáo hùn
hóng hùn
guǐ hùn
huì hùn
zhuāng hùn
xiā hùn
xiāng hùn
jiǎo hun
bì hùn
xuán hùn
xiáo hùn
róng hùn
fán hùn
⒈ 混淆,混杂。
引金任询《永遇乐》词:“兴衰更换,妍媸淆混,造物大相愚弄。”
元李治《<滹南遗老集>序》:“陵迟至于唐宋,人自为説,虽其推明隐奥为多,其间踳驳淆混,詿误后生,盖亦不少。”
陶曾佑《论文学之势力及其关系》:“而荡佚意志,錮蔽见闻,淆混是非,销沉道德,又其微焉者也。”
淆xiáo(动)混杂:~杂|混~|混~视听。
混读音:hùn,hún[ hùn ]1. 搀杂在一起:混杂。混和。混同。混淆。混为一谈。
2. 乱,胡乱:混乱。混世魔王。
3. 蒙,充:蒙混。混充。混进。鱼目混珠。
4. 苟且度过:胡混。混事。