hán huá
hán fèn
hán xūn
hán gāo
hán chǐ
hán bāo
hán léi
hán hóng
hán sù
hán dì
hán yí
hán āi
hán shì
hán tīng
hán xūn
hán yuán
hán cuì
hán qì
hán tǔ
hán dé
hán dú
hán jǐng
hán chēn
hán zhāng
hán chūn
hán yù
hán xiāng
hán lèi
hán wèi
hán nà
hán xuè
hán dòng
hán liàng
hán yǒu
hán gē
hán zī
hán yì
hán pín
hán yǐng
hán kòu
hán dài
hán qíng
hán chēng
hán yí
hán zuǐ
hán huā
hán shā
hán chù
hán xiào
hán hu
hán yuàn
hán suì
hán tàn
hán kuà
hán liǎn
hán lèi
hán jīng
hán shōu
hán pā
hán fēng
hán shāng
hán shí
hán pín
hán hóng
hán xū
hán yùn
hán wū
hán gòu
hán dào
hán róng
hán shēng
hán hóng
hán xiāo
hán jiáo
hán hán
hán tì
hán xù
hán xiào
hán líng
hán zhēn
hán qī
hán cái
hán hé
hán tí
hán yuān
hán liǎn
hán zhū
hán cí
hán tài
hán lì
hán shǔn
hán cáng
hán yù
hán yǒng
hán bǐ
hán suān
hán yù
hán lì
hán róng
hán táo
hán fù
hán liàn
hán lì
hán xiù
hán shuāng
hán bò
hán jiāo
hán xīn
hán wén
hán fàn
hán rěn
hán xiū
hán niǎo
hán xù
hán chóu
hán zhāng
hán hún
hán gěng
hán huái
hán yuān
hán tāi
hán hú
hán yǎng
hán zhēn
hán yùn
hán móu
hán zì
hán yùn
hán chǔ
hán cǔn
hán yān
hán gòu
hán bēi
hán hū
hán shuǐ
hán hùn
hán yīng
hán chuàng
hán bèi
hán jiāng
hán hèn
hán yì
hán guāng
hán yān
hán gài
hán yùn
hán bǔ
hán hóng
hán rǔ
hán è
hán sī
hán lù
hán yòu
hán nù
hán jū
hán háo
méng hùn
dùn hùn
fēng hùn
hóng hùn
jiǎo hun
zhuāng hùn
zhuó hùn
hún hùn
wěi hún
jiāo hùn
nào hùn
hán hùn
sī hùn
róng hùn
yáo hùn
é hùn
nǎo hùn
méng hùn
shì hùn
xuán hùn
náo hún
cè hùn
pēi hùn
xiā hùn
mào hùn
fèn hùn
xiāng hùn
yáo hùn
yí hún
zá hùn
xiáo hùn
bì hùn
qiān hún
chán hún
guó hùn
hú hùn
chén hún
huì hùn
fán hùn
guǐ hùn
yī hùn
含混hánhùn
(1) 模糊;不明确
hAo86.例信中含混的措辞英indistinct;ambiguous⒈ 模糊;不明确。
引鲁迅《准风月谈·中国文与中国人》:“中国文的‘含混’的地方, 中国人不但不因之感受了困难,反而愿意养成它。”
杨朔《风暴》:“赵区长抓起窝窝头,大口地吞食,语音含混地说:‘ 拴儿 !这有件顶要紧的公事,你得立时传去。’”
模糊、不明确的样子。
如:「他的言辞含混不清,颇令人费解。」
含hán(1)(动)东西放在嘴里;不咽下也不吐出:~一口水|~着青果。(2)(动)藏在里面;包含:~着眼泪|这种梨~的水分很多。(3)(动)带有某种意思、情感等;不完全表露出来:~怒|~羞|~笑。
混读音:hùn,hún[ hùn ]1. 搀杂在一起:混杂。混和。混同。混淆。混为一谈。
2. 乱,胡乱:混乱。混世魔王。
3. 蒙,充:蒙混。混充。混进。鱼目混珠。
4. 苟且度过:胡混。混事。