zhū gōng
pō gōng
bàn gōng
jū gōng
bǎo gōng
zhī gōng
xiè gōng
guó gōng
bù gōng
cūn gōng
méng gōng
shū gōng
ēn gōng
jì gōng
wáng gōng
yuán gōng
ér gōng
rán gōng
mín gōng
xiān gōng
yán gōng
cóng gōng
páng gōng
miù gōng
rèn gōng
mù gōng
nán gōng
féng gōng
zèng gōng
xiōng gōng
dōu gōng
chōng gōng
yào gōng
dīng gōng
jù gōng
shī gōng
shū gōng
yù gōng
xì gōng
kǒng gōng
chéng gōng
jǐng gōng
mǎ gōng
zǐ gōng
shān gōng
yáng gōng
qī gōng
qīn gōng
wú gōng
lǎo gōng
jùn gōng
bīn gōng
bǐ gōng
kǔn gōng
pèi gōng
zào gōng
zhān gōng
ā gōng
jì gōng
qún gōng
shuò gōng
màn gōng
zhōng gōng
máo gōng
jīn gōng
xiàng gong
hé gōng
tǔ gōng
qīng gōng
dì gōng
cì gōng
yǐn gōng
zhì gōng
liè gōng
yuǎn gōng
yàn gōng
shī gōng
chí gōng
tuì gōng
èr gōng
fèng gōng
jù gōng
táo gōng
sǐ gōng
bāo gōng
yí gōng
xùn gōng
bàn gōng
jiù gōng
jiāo gōng
mén gōng
lìng gōng
míng gōng
shēng gōng
nǎo gōng
sān gōng
rén gōng
jí gōng
dǐng gōng
xùn gōng
dà gōng
sī gōng
yí gōng
zhēn gōng
shén gōng
pù gōng
róng gōng
lǚ gōng
cáo gōng
xiāng gōng
dào gōng
zhì gōng
guō gōng
méi gōng
gū gōng
gā gōng
láng gōng
fēng gōng
míng gōng
lái gōng
bā gōng
zhèng gōng
èr gōng
shǎo gōng
sāng gōng
rén gōng
tài gōng
bèi gōng
mù gōng
guì gōng
gū gōng
lián gōng
yuán gōng
qī gōng
zǎi gōng
bǐng gōng
tián gōng
yú gōng
jì gōng
hú gōng
yuè gōng
gǔ gōng
chuáng gōng
léi gōng
bó gōng
fù gōng
xiā gōng
zūn gōng
shāo gōng
cháng gōng
xiā gōng
xiāng gōng
zhū gōng
jiā gōng
yī gōng
dǐ gōng
shāo gōng
xiāng gōng
duān gōng
jīng gōng
jī gōng
jī gōng
guī gōng
wǎn gōng
zhǔ gōng
xū gōng
yuán gōng
nǎi gōng
yá gōng
jūn gōng
sōng gōng
zǔ gōng
nǎi gōng
róng gōng
fǔ gōng
zhōu gōng
huáng gōng
jiǎo gōng
zhāi gōng
zài gōng
wú gōng
shāo gōng
zhì gōng
fū gōng
zì gōng
gù gōng
lóng gōng
gèn gōng
lín gōng
qí gōng
guī gōng
guān gōng
wǔ gōng
gòng gōng
chuáng gōng
shàng gōng
shè gōng
pì gōng
lóu gōng
tiān gōng
huáng gōng
chē gōng
梢公shāogōng
(1)[.好工具]艄公,对船家的尊称
英boat man⒈ 舵工。亦泛指船家。
引宋陆游《入蜀记》卷五:“是日早见舟人焚香祈神,云告红头,须小使头长年三老,莫令错呼错唤。问何谓长年三老,云梢公是也。”
元郑廷玉《楚昭公》第三折:“自家是个梢公,每日在这江边捕鱼为生。”
《水浒传》第三七回:“宋江见了,便叫:‘梢公!且把船来救我们三个!’”
《新华日报》1943.8.25:“人们把他们叫做船工,在这个总的名称下,包括了掌舵的梢公,撑船脑壳的,桡贩子和临时的滩工。”
船夫、舵手。元.关汉卿《单刀会.第四折》:「唤梢公慢者,缆解开岸边龙。」《儒林外史.第五一回》:「次日,日头来出的时候,梢公背了一个筲袋,上了船,急急的开了。」也作「梢人」、「艄公」。
1. 树枝或条状物的末端:树梢。末梢。梢头。梢林。
2. 末尾:眉梢。收梢。
3. 古代奏乐时拿的竿子。
4. 古同“艄”,船舵尾。
公读音:gōng公gōng(1)(形)属于国家或集体的(跟‘私’相对):~款|~物|~事公办。(2)(形)共同的;大家承认的:~分母|~议|~约。(3)(形)属于国际间的:~海|~制|~斤。(4)(动)使公开:~布|~之于世。(5)(形)公平;公正:~买~卖|大~无私|秉~办理。(6)(名)公事;公务:办~|~余。(7)(Gōnɡ)姓。(8)(名)封建五等爵位的第一等:~爵|~侯|王~大臣。(9)(名)对上了年纪的男子尊称:诸~|张~。(10)(名)丈夫的父亲;公公:~婆。(11)(形)(禽兽)雄性的(跟‘母’相对):~羊|这只小鸡是~的。