yú gōng
jí gōng
shǎo gōng
zǎi gōng
rèn gōng
bīn gōng
bāo gōng
guō gōng
qīn gōng
wú gōng
qún gōng
bù gōng
shī gōng
bā gōng
xiā gōng
jī gōng
màn gōng
zǔ gōng
lǎo gōng
zhī gōng
shī gōng
yuán gōng
mù gōng
shāo gōng
cūn gōng
páng gōng
jiā gōng
mǎ gōng
dà gōng
sān gōng
nán gōng
cóng gōng
fū gōng
ā gōng
zèng gōng
xùn gōng
xiān gōng
rén gōng
dào gōng
léi gōng
wáng gōng
xiāng gōng
sǐ gōng
jì gōng
tǔ gōng
qí gōng
xiāng gōng
jū gōng
dōu gōng
gòng gōng
rán gōng
tián gōng
pì gōng
máo gōng
gǔ gōng
jūn gōng
lǚ gōng
jiāo gōng
xiè gōng
yù gōng
yuǎn gōng
shū gōng
tuì gōng
kǔn gōng
shén gōng
èr gōng
nǎo gōng
huáng gōng
jǐng gōng
yào gōng
miù gōng
shuò gōng
pù gōng
dǐng gōng
bǐ gōng
shū gōng
rén gōng
chuáng gōng
yán gōng
shāo gōng
qī gōng
mù gōng
pō gōng
míng gōng
gù gōng
wú gōng
jùn gōng
chē gōng
zūn gōng
cì gōng
wǔ gōng
lái gōng
guī gōng
zài gōng
guī gōng
shān gōng
bǐng gōng
zhāi gōng
zhǔ gōng
lián gōng
yáng gōng
yuè gōng
xiàng gong
zì gōng
ēn gōng
róng gōng
duān gōng
lìng gōng
chí gōng
gū gōng
shè gōng
xiā gōng
xùn gōng
lóu gōng
xì gōng
xū gōng
sōng gōng
zhèng gōng
mén gōng
gèn gōng
guān gōng
méi gōng
yǐn gōng
sī gōng
sāng gōng
wǎn gōng
mín gōng
chéng gōng
guì gōng
chuáng gōng
míng gōng
fēng gōng
yàn gōng
tiān gōng
lín gōng
shàng gōng
bǎo gōng
èr gōng
fù gōng
gū gōng
féng gōng
zhì gōng
méng gōng
zhēn gōng
hú gōng
guó gōng
tài gōng
xiāng gōng
chōng gōng
jì gōng
bàn gōng
bàn gōng
yí gōng
shēng gōng
táo gōng
cháng gōng
zhì gōng
nǎi gōng
dǐ gōng
bèi gōng
yuán gōng
zào gōng
jīn gōng
zhōu gōng
bó gōng
yí gōng
róng gōng
zhì gōng
kǒng gōng
pèi gōng
jù gōng
fèng gōng
hé gōng
zhū gōng
cáo gōng
zǐ gōng
yuán gōng
qī gōng
jī gōng
jù gōng
zhū gōng
zhān gōng
dì gōng
lóng gōng
huáng gōng
liè gōng
gā gōng
nǎi gōng
zhōng gōng
dīng gōng
jiù gōng
jīng gōng
láng gōng
xiōng gōng
yá gōng
yī gōng
jiǎo gōng
shāo gōng
qīng gōng
ér gōng
fǔ gōng
jì gōng
⒈ 布谷鸟的别称。布谷鸣声如呼“郭公”,故称。
引元李孝光《寄朱希颜》诗之一:“会有行人回首处,两边枫树郭公啼。”
明高启《同杜徵士寅过南渚赴朱七丈招饮》诗:“果熟皆梅子,禽啼尽郭公。”
金檀注:“《禽经》:‘郭公,鸟名,即布穀也。’”
清曹寅《鲥鱼》诗:“涔涔江雨熟梅子,黯黯春山啼郭公。”
徐珂《清稗类钞·动物·布穀》:“布穀,一名鳲鳩,又名郭公,絶类杜鹃,而体较大。”
⒉ 傀儡。 唐温庭筠有诗,题曰《邯郸郭公词》。
引《乐府诗集·杂歌谣辞五·邯郸郭公歌》郭茂倩题解引《乐府广题》:“北齐后主高纬,雅好傀儡,谓之‘郭公’,时人戏为《郭公歌》。”
傀儡。
郭guō(1)(名)古代在城的外围加筑的一道城墙:城~|东~。(2)(Guō)姓。
公读音:gōng公gōng(1)(形)属于国家或集体的(跟‘私’相对):~款|~物|~事公办。(2)(形)共同的;大家承认的:~分母|~议|~约。(3)(形)属于国际间的:~海|~制|~斤。(4)(动)使公开:~布|~之于世。(5)(形)公平;公正:~买~卖|大~无私|秉~办理。(6)(名)公事;公务:办~|~余。(7)(Gōnɡ)姓。(8)(名)封建五等爵位的第一等:~爵|~侯|王~大臣。(9)(名)对上了年纪的男子尊称:诸~|张~。(10)(名)丈夫的父亲;公公:~婆。(11)(形)(禽兽)雄性的(跟‘母’相对):~羊|这只小鸡是~的。