mǎ gōng
tuì gōng
jǐng gōng
zhǔ gōng
dōu gōng
rén gōng
zǔ gōng
bǎo gōng
méi gōng
ēn gōng
duān gōng
yuán gōng
mén gōng
yí gōng
yù gōng
mù gōng
sǐ gōng
fǔ gōng
chuáng gōng
tián gōng
zhū gōng
qún gōng
zèng gōng
yí gōng
xiāng gōng
bù gōng
mín gōng
léi gōng
chuáng gōng
dǐ gōng
zài gōng
mù gōng
cūn gōng
féng gōng
hé gōng
pō gōng
jì gōng
guì gōng
yuán gōng
yú gōng
shāo gōng
zhēn gōng
páng gōng
shuò gōng
wú gōng
fēng gōng
míng gōng
qī gōng
bā gōng
méng gōng
zǎi gōng
fū gōng
lǎo gōng
jīn gōng
zǐ gōng
jì gōng
dào gōng
bǐ gōng
yào gōng
chí gōng
gū gōng
xì gōng
èr gōng
yàn gōng
jiā gōng
xiāng gōng
zhāi gōng
gū gōng
zì gōng
yī gōng
guī gōng
kǒng gōng
gèn gōng
dīng gōng
yuè gōng
bàn gōng
zhān gōng
bǐng gōng
xū gōng
lóng gōng
yǐn gōng
jiù gōng
chē gōng
sān gōng
dà gōng
shū gōng
wǔ gōng
rén gōng
máo gōng
zhōu gōng
hú gōng
bèi gōng
xiōng gōng
ér gōng
shāo gōng
gǔ gōng
shū gōng
jī gōng
rán gōng
tiān gōng
jū gōng
jī gōng
zūn gōng
shǎo gōng
tǔ gōng
xiā gōng
zhì gōng
bàn gōng
zhì gōng
pèi gōng
nǎi gōng
cóng gōng
jì gōng
dǐng gōng
qī gōng
nán gōng
shè gōng
xiè gōng
lǚ gōng
gù gōng
qīn gōng
cáo gōng
gā gōng
shī gōng
xiāng gōng
shēng gōng
kǔn gōng
wǎn gōng
chōng gōng
yán gōng
nǎi gōng
shī gōng
xiàng gong
pì gōng
láng gōng
xiān gōng
huáng gōng
guī gōng
guó gōng
pù gōng
sī gōng
huáng gōng
bāo gōng
bīn gōng
èr gōng
qīng gōng
zhū gōng
shén gōng
lián gōng
zhōng gōng
zhì gōng
nǎo gōng
rèn gōng
jù gōng
gòng gōng
xùn gōng
lóu gōng
jiǎo gōng
fèng gōng
fù gōng
jùn gōng
jīng gōng
màn gōng
miù gōng
jūn gōng
zhèng gōng
shān gōng
jiāo gōng
tài gōng
cháng gōng
dì gōng
yá gōng
shāo gōng
wáng gōng
jù gōng
bó gōng
yáng gōng
qí gōng
róng gōng
liè gōng
ā gōng
lín gōng
guān gōng
lìng gōng
míng gōng
lái gōng
zhī gōng
xùn gōng
táo gōng
shàng gōng
wú gōng
xiā gōng
zào gōng
yuǎn gōng
róng gōng
sāng gōng
jí gōng
yuán gōng
sōng gōng
guō gōng
cì gōng
chéng gōng
⒈ 唐李贺有《恼公》诗,以浓词丽笔写冶游情事。“恼公”犹言扰乱我心曲。此诗用意注家说法不一, 王琦谓“盖狭斜游戏之作”。后多用以指代冶游艳词。
引宋陈师道《寄寇十一》诗:“锦囊佳丽邻徐庾,賸欲同君赋《恼公》。”
清黄景仁《都门秋思》诗之一:“帝京欲赋惭才思,自掩萧斋著《恼公》。”
王德锺《书感》诗之一:“独向尊前唱《恼公》,蹉跎髀肉意何穷。”
恼nǎo(1)(动)生气:~恨|别~。(2)(动)烦闷;心里不痛快:苦~。
公读音:gōng公gōng(1)(形)属于国家或集体的(跟‘私’相对):~款|~物|~事公办。(2)(形)共同的;大家承认的:~分母|~议|~约。(3)(形)属于国际间的:~海|~制|~斤。(4)(动)使公开:~布|~之于世。(5)(形)公平;公正:~买~卖|大~无私|秉~办理。(6)(名)公事;公务:办~|~余。(7)(Gōnɡ)姓。(8)(名)封建五等爵位的第一等:~爵|~侯|王~大臣。(9)(名)对上了年纪的男子尊称:诸~|张~。(10)(名)丈夫的父亲;公公:~婆。(11)(形)(禽兽)雄性的(跟‘母’相对):~羊|这只小鸡是~的。