zhàn bèi
zhàn fá
zhàn yáo
zhàn zú
zhàn jīng
zhàn zhé
zhàn kuàng
zhàn shū
zhàn jiàng
zhàn tǎo
zhàn zhào
zhàn pí
zhàn fá
zhàn qí
zhàn lì
zhàn xiàng
zhàn yì
zhàn dòu
zhàn jīn
zhàn gǔ
zhàn lüè
zhàn pí
zhàn yǒu
zhàn guǒ
zhàn jiào
zhàn yì
zhàn dǒu
zhàn tuán
zhàn fǔ
zhàn huò
zhàn shèng
zhàn yì
zhàn gē
zhàn duō
zhàn qí
zhàn gēng
zhàn qǔ
zhàn jù
zhàn shù
zhàn fǎ
zhàn jì
zhàn bǐ
zhàn fū
zhàn qíng
zhàn dài
zhàn xūn
zhàn zhēng
zhàn shè
zhàn qún
zhàn gé
zhàn mù
zhàn chuán
zhàn bì
zhàn jūn
zhàn sǒng
zhàn sè
zhàn sù
zhàn háo
zhàn sù
zhàn hé
zhàn quǎn
zhàn bù
zhàn zhàn
zhàn dǎo
zhàn xiàn
zhàn chuán
zhàn dāo
zhàn gōng
zhàn hān
zhàn jú
zhàn páo
zhàn bù
zhàn dào
zhàn chē
zhàn bào
zhàn fú
zhàn qì
zhàn dòu
zhàn yì
zhàn huáng
zhàn shì
zhàn xīn
zhàn shǒu
zhàn jī
zhàn fān
zhàn zhēng
zhàn fù
zhàn dì
zhàn jī
zhàn jiǎ
zhàn guǐ
zhàn mǎ
zhàn chǎng
zhàn lì
zhàn wèi
zhàn huǒ
zhàn kǒng
zhàn shì
zhàn qì
zhàn chè
zhàn fàn
zhàn mín
zhàn jí
zhàn mò
zhàn jīng
zhàn hòng
zhàn zhèn
zhàn bīng
zhàn fú
zhàn lì
zhàn jiè
zhàn luàn
zhàn bài
zhàn jiàn
zhàn shí
zhàn sǒng
zhàn dòng
zhàn jù
zhàn shī
zhàn bān
zhàn péng
zhàn kè
zhàn guó
zhàn diào
亦作“[.好工具]战鞞”。
⒈ 亦作“战鞞”。古代军中马上所击的鼓。借指战争。
引前蜀韦庄《江上逢史馆李学士》诗:“关河自此为征垒,城闕於今陷战鼙。”
五代王定保《唐摭言·慈恩寺题名游赏赋咏杂记》:“裴晋公赴敌淮西,题名华岳之闕门。 大顺中,户部侍郎司空图以一絶纪之曰:‘岳前大队赴淮西,从此中原息战鞞。’”
战zhàn(1)(动)本义:作战、战争、战斗。(2)(动)进行战争或战斗。(3)(动)泛指斗争。(4)发抖:寒~|打~|胆~心惊。
鼙读音:pí鼙pí(名)古代军队中用的一种小鼓。~鼓。