zhàn qún
zhàn lì
zhàn dòu
zhàn qí
zhàn lì
zhàn dòu
zhàn shū
zhàn jī
zhàn diào
zhàn zhēng
zhàn shǒu
zhàn yǒu
zhàn mín
zhàn mǎ
zhàn kǒng
zhàn mò
zhàn hān
zhàn bù
zhàn bào
zhàn gé
zhàn dǎo
zhàn shì
zhàn jiào
zhàn huáng
zhàn zhèn
zhàn fàn
zhàn chuán
zhàn huò
zhàn páo
zhàn dài
zhàn sǒng
zhàn guó
zhàn kè
zhàn jí
zhàn zhēng
zhàn zhé
zhàn shī
zhàn chuán
zhàn dǒu
zhàn fǔ
zhàn jù
zhàn gē
zhàn jiàn
zhàn yì
zhàn tuán
zhàn dào
zhàn hé
zhàn fān
zhàn xiàn
zhàn jīn
zhàn jīng
zhàn jù
zhàn gēng
zhàn pí
zhàn jūn
zhàn sù
zhàn bīng
zhàn dòng
zhàn zú
zhàn shù
zhàn qì
zhàn péng
zhàn bù
zhàn quǎn
zhàn sè
zhàn hòng
zhàn zhàn
zhàn fá
zhàn qǔ
zhàn bǐ
zhàn xūn
zhàn fù
zhàn xiàng
zhàn jī
zhàn shì
zhàn bài
zhàn huǒ
zhàn yì
zhàn zhào
zhàn fú
zhàn háo
zhàn jiǎ
zhàn bì
zhàn dì
zhàn fá
zhàn jú
zhàn chè
zhàn tǎo
zhàn guǐ
zhàn bèi
zhàn guǒ
zhàn lüè
zhàn yì
zhàn jì
zhàn fú
zhàn jiè
zhàn gǔ
zhàn shí
zhàn sù
zhàn jīng
zhàn shèng
zhàn bān
zhàn yì
zhàn fǎ
zhàn yáo
zhàn gōng
zhàn jiàng
zhàn qíng
zhàn duō
zhàn lì
zhàn sǒng
zhàn qì
zhàn mù
zhàn chē
zhàn luàn
zhàn dāo
zhàn kuàng
zhàn shè
zhàn wèi
zhàn xīn
zhàn pí
zhàn qí
zhàn fū
zhàn chǎng
jìn gōng
ǒu gōng
duì gōng
sì gōng
fǎn gōng
yǎn gōng
hù gōng
zhàn gōng
zǒng gōng
nèi gōng
wéi gōng
lì gōng
kuī gōng
zuàn gōng
móu gōng
dòu gōng
shén gōng
jī gōng
wēi gōng
zhù gōng
dǐ gōng
qiǎng gōng
fǎn gōng
míng gōng
bī gōng
diāo gōng
tiào gōng
yán gōng
zhǔ gōng
fēi gōng
qiǎn gōng
jiā gōng
jiǔ gōng
qiáng gōng
měng gōng
zhòng gōng
huǒ gōng
huán gōng
huì gōng
piāo gōng
miào gōng
shuǐ gōng
jiāo gōng
kuài gōng
póu gōng
进攻;(好工具.)征战。
⒈ 进攻;征战。
引《尉缭子·攻权》:“故明主战攻之日,合鼓合角,节以兵刃,不求胜而胜也。”
《韩非子·亡徵》:“主多怒而好用兵,简本教而轻战攻者,可亡也。”
《史记·匈奴列传》:“其俗,宽则随畜,因射猎禽兽为生业,急则人习战攻以侵伐。”
战zhàn(1)(动)本义:作战、战争、战斗。(2)(动)进行战争或战斗。(3)(动)泛指斗争。(4)发抖:寒~|打~|胆~心惊。
攻读音:gōng攻gōng(1)(动)攻打(跟‘守’相对):围~|~城|~下敌人的桥头堡。(2)(动)对别人的过失、错误进行指责或对别人的议论进行驳斥:群起而~之。(3)(动)致力研究;学习:他是专~地质学的。