sān jūn
yán jūn
bái jūn
dà jūn
shèng jūn
wēn jūn
féng jūn
xìn jūn
dōu jūn
cháng jūn
tán jūn
jiàn jūn
lú jūn
èr jūn
lóng jūn
wén jūn
fù jūn
guò jūn
yuàn jūn
luàn jūn
qīng jūn
kuāng jūn
shǐ jūn
yōng jūn
ān jūn
nǚ jūn
zhōng jūn
shī jūn
shén jūn
xì jūn
sì jūn
mán jūn
fù jūn
zǎi jūn
xiān jūn
zhuān jūn
hūn jūn
rén jūn
zhēng jūn
shuǐ jūn
yì jūn
rì jūn
jiǎ jūn
chū jūn
qǔ jūn
xīn jūn
shèng jūn
chǐ jūn
huì jūn
rén jūn
lǐ jūn
mò jūn
zhǔ jūn
fēng jūn
sǐ jūn
yāo jūn
dì jūn
lì jūn
qióng jūn
zhuān jūn
guǎ jūn
dōng jūn
guó jūn
qián jūn
fàn jūn
xié jūn
yōng jūn
zào jūn
jìng jūn
běi jūn
qī jūn
mó jūn
shì jūn
mí jūn
wáng jūn
rú jūn
wǔ jūn
mǔ jūn
bǎi jūn
jìng jūn
guó jūn
míng jūn
bào jūn
láng jūn
wò jūn
zhǎng jūn
máo jūn
xiǎo jūn
yǔ jūn
yuán jūn
jiā jūn
zhǒng jūn
dǎo jūn
yīn jūn
lìng jūn
duò jūn
shān jūn
zèng jūn
jiāo jūn
jiāng jūn
lǐn jūn
zào jūn
chéng jūn
pìn jūn
xiàng jūn
zhāo jūn
de jūn
mǎo jūn
è jūn
shù jūn
cǐ jūn
gù jūn
dòu jūn
fāng jūn
lǎo jūn
kè jūn
chǔ jūn
shòu jūn
wū jūn
suì jūn
dào jūn
chù jūn
zhū jūn
qū jūn
sòng jūn
bāng jūn
chéng jūn
xián jūn
tiě jūn
fǔ jūn
wū jūn
zào jūn
què jūn
xiāng jūn
tài jūn
tiān jūn
chǔ jūn
bù jūn
jù jūn
qí jūn
huān jūn
shǐ jūn
jùn jūn
líng jūn
zūn jūn
fū jūn
zhēn jūn
àn jūn
xiāng jūn
shǎo jūn
⒈ 后因作竹的代称。
引《晋书·王徽之传》:“﹝徽之﹞尝寄居空宅中,便令种竹。或问其故, 徽之但啸咏指竹曰:‘何可一日无此君邪!’”
唐岑参《范公丛竹歌》:“此君託根幸得地,种来几时闻已大。”
唐白居易《东楼竹》诗:“楼上夜不归,此君留我宿。”
宋苏轼《於潜僧绿筠轩》诗:“若对此君仍大嚼,世间那有扬州鹤?”
宋姜夔《念奴娇·谢人惠竹榻》词:“梅风吹溽,此君直恁清苦。”
这个人。略含亲敬的意思。
此cǐ(1)(代)这、这个:~人。(2)(代)这儿;这里:就~结束。(3)(代)这样:如~而已。
君读音:jūn君jūn(1)(名)君主:国~。(2)(名)〈书〉对人的尊称:张~|诸~。