rén yòu
rén cí
rén shòu
rén tì
rén zhèng
rén rén
rén zhě
rén xíng
rén ài
rén yǔ
rén xìng
rén yì
rén jǐn
rén rén
rén ràng
rén ruì
rén xìn
rén shù
rén guǒ
rén dào
rén pǔ
rén ài
rén yì
rén xīn
rén bīn
rén cè
rén shì
rén qī
rén zǐ
rén xù
rén xiào
rén jūn
rén dān
rén lǐ
rén míng
rén pín
rén hé
rén dǒng
rén niǎo
rén shēng
rén huì
rén dé
rén huì
rén shòu
rén wū
rén huáng
rén mín
rén róu
rén qiáng
rén xiōng
rén jìng
rén zé
rén shì
rén dǔ
rén jīn
rén shèng
rén yù
rén yán
rén yì
rén hòu
rén qià
rén zhì
rén ruò
rén bǐ
rén fēng
rén cè
rén cān
rén xián
rén yì
rén huà
rén cǎo
rén shàn
rén gū
hūn jūn
zhāo jūn
xián jūn
wén jūn
rén jūn
chéng jūn
ān jūn
wū jūn
kè jūn
jiā jūn
líng jūn
zào jūn
qí jūn
wēn jūn
jù jūn
què jūn
kuāng jūn
chǔ jūn
fù jūn
lǐn jūn
bāng jūn
chéng jūn
xìn jūn
duò jūn
wǔ jūn
qǔ jūn
fù jūn
zèng jūn
zhuān jūn
shǎo jūn
rú jūn
tán jūn
xiāng jūn
fāng jūn
qián jūn
chù jūn
luàn jūn
mò jūn
zhuān jūn
mǎo jūn
qū jūn
jiāo jūn
rì jūn
sì jūn
dào jūn
zhǔ jūn
láng jūn
yōng jūn
mán jūn
jiàn jūn
zhǒng jūn
zào jūn
rén jūn
lǐ jūn
sǐ jūn
yuán jūn
dì jūn
pìn jūn
fàn jūn
jìng jūn
qióng jūn
àn jūn
dǎo jūn
fū jūn
bào jūn
míng jūn
shī jūn
sān jūn
shuǐ jūn
è jūn
chǔ jūn
chǐ jūn
de jūn
cháng jūn
yīn jūn
suì jūn
yāo jūn
féng jūn
dà jūn
mǔ jūn
tài jūn
shèng jūn
sòng jūn
zūn jūn
yì jūn
shù jūn
zhēn jūn
shān jūn
xì jūn
xīn jūn
wū jūn
lì jūn
nǚ jūn
dōu jūn
jiāng jūn
shǐ jūn
guǎ jūn
yuàn jūn
shǐ jūn
jùn jūn
mí jūn
jiǎ jūn
tiān jūn
cǐ jūn
bǎi jūn
bù jūn
lìng jūn
fēng jūn
wáng jūn
guó jūn
guó jūn
mó jūn
tiě jūn
shòu jūn
lóng jūn
yōng jūn
huì jūn
èr jūn
dōng jūn
xiān jūn
zào jūn
máo jūn
bái jūn
qī jūn
zhū jūn
xiāng jūn
jìng jūn
zhōng jūn
huān jūn
běi jūn
lú jūn
fǔ jūn
guò jūn
shén jūn
shèng jūn
dòu jūn
yǔ jūn
wò jūn
zǎi jūn
shì jūn
xiǎo jūn
yán jūn
chū jūn
xiàng jūn
gù jūn
zhēng jūn
zhǎng jūn
qīng jūn
xié jūn
lǎo jūn
⒈ 仁明的国君。
引三国魏曹植《求自试表》:“故慈父不能爱无益之子,仁君不能畜无用之臣。”
元施惠《幽闺记·罔害皤良》:“见説仁君迁都避,纷纷从者如归市。”
苏曼殊《惨世界》第十二回:“把杀害他祖宗的仇人,当做圣主仁君看待。”
⒉ 犹言明公,古代对有地位、声望者的尊称。
引汉阮瑀《为曹公作书与孙权》:“乃使仁君飜然自絶,以是忿忿,怀惭反侧。”
《后汉书·文苑传·赵壹》:“仁君忽一匹夫,於德何损,而远辱手笔,追路相寻诚足愧也。”
有仁心的君主。
1. 一种道德范畴,指人与人相互友爱、互助、同情等:仁义(a.仁爱与正义;b.通情达理,性格温顺,能为别人着想)。仁爱。仁政。仁人志士(仁爱有节操的人)。仁义礼智(儒家的伦理思想)。仁至义尽。一视同仁(同样看待,不分厚薄)。
2. 果核的最内部分或其他硬壳中可以吃的部分:核桃仁儿。
3. 姓。
君读音:jūn君jūn(1)(名)君主:国~。(2)(名)〈书〉对人的尊称:张~|诸~。